Sau vài hôm ở bệnh viện, hôm nay cô được về nhà, mẹ cô đang thu dọn đồ đạc..
“Mẹ”
“Hả mẹ đây! Sao thế con người lại bị đau ở đâu à”
“Không có mẹ, nhưng mà...”
“Nhưng mà sao con”
“Mẹ có thể kể mọi chuyện trước kia của con cho con nghe có được không?”
“Mẹ sẽ kể con nghe, nhưng mà bây giờ hãy nằm xuống nghỉ ngơi chiều về nhà tối mẹ sẽ kể cho nghe có được không”
“Dạa”
Mẹ cô luôn dịu dàng với cô, mặc dù không nhớ trước kia mình đã làm những chuyện gì nhưng mà hiện tại cô chắc chắn phải hiếu thảo, bảo vệ bà ấy.
Cánh cửa bật mở ba cô bước vào..
“Mẹ con bà đã thu dọn đồ đạc xong chưa”
“Baaa, mẹ đang dọn ạ”
“Tôi dọn sắp xong rồi, ông mau lại đây phụ tôi mau lên”
Ba cô là một người nhìn bên ngoài rất nghiêm nhưng thực chất là một người rất thương vợ con, ông là người làm ăn nên trong dáng vẻ lúc nào cũng lạnh lùng nghiêm khắc nhưng chỉ cần cô khóc thoi ông đã hoảng loạn chiều cô.
Ngồi trên giường nhìn đôi vợ chồng già mà trong lòng cô vui vẻ lạ thường, mặc dù cô không nhớ trước đây có làm gì sai với họ không nhưng mà cô hứa nhất định hiện tại cô sẽ cố gắng chăm sóc họ thật tốt. Còn về người anh trai kia của cô, cô không biết lý do vì sao khi tiếp xúc với anh cô luôn có cảm giác sợ hãi sen lẫn chán ghét không biết lúc trước cô có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-roi-khong-yeu-anh-nua-co-duoc-khong-/3471838/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.