🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Đứng trước bia mộ đôi vợ chồng trẻ, cụ Bạc không hỏi cũng ngộ ra đứa cháu dâu mang cục chất kim cương nhà họ Bạc là cô bé năm xưa khóc thảm trước mộ cha mẹ.



Là oan gia ngõ hẹp hay nhân duyên trời định bắt nhà họ Bạc phải trả món nợ oan thiên?



Bất kể là nguyên do gì, oan có đầu nợ có chủ, chuyện ông làm ông tự chịu.



Cụ Bạc thắp ba nén hương khấn trước di ảnh người quá cố: "Đàm Tuấn - Đàm Tư, năm xưa là ta hồ đồ cố chấp làm càn, hai người sống khôn thác thiêng mọi tội lỗi cứ tính cả gốc lẫn lãi cho lão già này trả!"



Ông quay sang Đàm Tương Tư: "Cháu cứ nói! Cháu muốn ông già này trả nợ kiểu gì ta cũng chấp nhận, miễn sao cháu xả được hận, cháu giữ lời hứa là được."



Đàm Tương Tư lắc đầu. Cô không biết phải đòi lại món nợ này như thế nào? Bảo một ông cụ gần đất xa trời trả lại mạng cho cha mẹ cô, cô không dám. Mạng người vốn quý giá. (D)



Bạc Cửu quỳ bên cạnh vợ, nhẹ nhàng lau đi hàng nước mắt trên má vợ: "Em à, muốn như thế nào em cứ nói, em đang mang thai đừng khóc sau này con chúng ta ủy mị đấy!"



Hắn quay sang nháy mắt với ông nội.



Cụ Bạc đau lòng thở dài, ông tự chọn giúp cháu dâu vậy.



"Ta chết là hết! Cháu đừng khóc nữa."







Lời cụ Bạc vừa dứt, từ ngôi mộ bên cạnh nhảy ra hai người.



"Chết là hết? Ông già, ông nói

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-oan-gia-kho-thoat/3729215/chuong-35.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.