Bạc Cửu dễ dàng gì để cô đi. Hắn ôm cô chặt cứng trong lòng để mặc cô muốn cào cấu, muốn đẩm, muốn đánh hắn bao nhiêu tùy thích.
Đánh mỏi rồi, khóc cũng mệt rồi, Đàm Tương Tư nói với hắn: "Bạc Cửu, hôm nay hoặc anh buông tôi ra hoặc tôi sẽ chết trong lòng anh!"
Bạc Cửu giật mình đẩy cô sơ ra, dáo dác tìm kiếm vật nguy hiểm trên người cô. Lúc này, hắn mới phát hiện, con dao găm Thụy Sĩ hắn luôn mang theo bên mình không biết bằng cách nào đã nằm gọn trong tay cô. (1
Đàm Tương Tư dí mũi dao vào bụng cô khiến Bạc Cửu thất kinh. Hắn lập tức buông hai tay, giơ lên, hấp tấp nói: "Anh buông em rồi, em đừng làm bậy nha...trúng con chúng ta đó!"
Đàm Tương Tư nhìn sâu vào mắt hắn: "Sao anh biết trong này có con anh?"
Ánh mắt cô xoáy sâu móc moi muốn tìm ra sự thật. Bạc Cửu nhanh miệng lấp liếm: "Đêm đó...anh không dùng bao. Giống anh rất mạnh, tính đến nay cũng một tháng rồi...anh cam đoan em mang con anh....tuần." Hắn giơ lên bốn ngón tay.
Đàm Tương Tư ấn mạnh con dao: "Không có con cái gì hết, Bạc Cửu, anh
đừng tự cho mình thông minh. Từ giờ cấm xuất hiện trước mặt tôi. Anh nợ tôi hai mạng, nhà họ Bạc anh nợ nhà họ Đàm tôi tổng cộng bốn mạng người. Thù này có ngày tôi sẽ trả!"
"Trả thù? Dựa vào đâu em có thể trả thù anh và ông cụ? Anh nói cho em biết, từ khi phát hiện cô con dâu cành vàng lá ngọc bỏ xyanua đầu độc mình, xung quanh ông cụ bây giờ toàn là thân tín của ổng. Nhà lớn của ông cụ em cũng biết rồi đó, kín cổng tường cao, một con ruồi cũng khó mà thoát, em có cánh bay vô không? Có võ để đánh hạ đám vệ sĩ xung quanh ông cụ không?
Muốn tiếp cận ông cụ, em chỉ có một cách. Muốn trả thù anh, em cũng chỉ có một cách.."
"Cách gì?"
"Cưới anh!" Thật nhẹ nhàng. (2)
"Chỉ cần em đồng ý làm vợ anh, thịt da anh em muốn lóc lúc nào thì lóc, còn thù cha mẹ anh giúp em trả!"
Đàm Tương Tư ánh mắt hồ nghi nhìn Bạc Cửu. Hắn có thể nhắm mắt đứng im để mặc cô lóc da, lóc thịt hắn sao? Ông cụ là ông nội hắn, hắn có thể giết ông nội vì ba mẹ vợ? ( D
Đôi mắt thâm sâu của Bạc Cửu nhìn thấu tâm tư cô. Hắn cười mờ ám, nhoài người nói nhỏ: "Vì em...anh có thể làm mọi thứ!"
Dù cô có nhìn hắn bao lâu, quan sát kĩ lưỡng sắc mặt hắn như thế nào, cô vẫn không tìm thấy một chút gì gọi là giả dối.
"Tôi có điều kiện."
"Em cứ đặt thỏa mái!"
"Đám cưới không cần phô trương, chỉ cần anh mang ba trap tới nhà tôi ở rể. Khi nào trả được thù cho ba mẹ tôi, ngày đó tôi mới chính thức gọi anh một tiếng chồng!" (T)
Bạc Cửu không hề đắn đo, hắn búng tay ô kê luôn. Đã vậy mặt mày còn phấn khởi, thò tay vào cổ lôi ra sợi dây chuyền bạc, tháo lấy chiếc nhẫn kim cương, rồi quỳ gối cầu hôn: "Đàm Tương Tư, em đồng ý làm vợ anh nha!"
Đúng làm đồ mặt dày tận dụng mọi cơ hội.
Hắn thấy nụ cười nhếch môi, ánh mắt khinh bạc của vợ nhưng không giận, trái lại còn cười hì hì nịnh nọt: "Đảm bảo, vợ sẽ hài lòng độ ngoan ngoãn của chồng, ông em sẽ vui mừng vì có thằng cháu rể quý là anh đây..."
Đàm Tương Tư liếc xéo hắn, đưa tay ngăn không cho hắn nói tiếp những lời đường mật vô bổ: "Bạc Cửu, bớt nói lại, làm thôi! Làm rể nhà Đàm Tương Tư tôi không hề dễ dàng đâu!"
"Khó mấy anh cũng chịu được hết!" Hắn bằng lòng chấp nhận tất cả...miễn sao vợ con hắn vui vẻ, bình an ở bên hắn là được. (T
Ngày 26 tháng 10, Bạc Cửu lại dẫn đoàn siêu xe đi cưới vợ. Nhưng lạ lắm, không có cảnh hắn hô hào như hai lần trước, chỉ thấy hắn kéo chiếc vali, cùng lão Nhất, lão Tam bê ba trap vào nhà gái.
Ba tên đàn ông đeo kính đen, vest đen ngầu lòi vừa bước qua cánh cổng nhà họ Đàm, cô dâu Tương Tư thân áo dài đỏ ra sân đứng đón chồng, rồi ra dấu cho hai tên đàn em đứng lại.
"Nghiêm!"
"Đằng sau quay!"
"Bước đều, bước!" (2
Cứ như vậy, cô dâu Đàm Tương Tư tiễn họ nhà trai ra về trong tĩnh lặng.
Anh em ra đến cổng còn không quên ngoái đầu, trấn an Cửu gia: "Làm rể vui vẻ nha Cửu gia!"
"Dĩ nhiên rồi, hai người khéo chúc!" Hắn tháo đôi kính đen, khoát tay anh em cứ yên tâm ra về.
Dàn siêu xe vừa khuất bóng, cô dâu đã hạ lệnh cho chú rể: "Thay đồ đi dọn chuồng gà!"
Oe...oe...
Từ khi cha sinh mẹ đẻ tới giờ, Bạc Cửu chỉ thấy gà trên mâm, trên bàn, hắn chưa bao giờ thấy nhiều gà còn nguyên lông, ị bậy từa lưa như thế này. Dù đã đeo đôi kính đen giảm thiểu độ sáng, những đống tròn tròn dẹp dẹp, khô có, nước có, dẻo có vẫn đập rõ vào mắt hắn. Tám lớp khẩu trang y tế không ngăn được 'hương thơm nồng nàn nên hắn lại ọe ọe...
Ở một góc cách đó không xa, ông cụ Đàm hỏi cô cháu gái: "Con có ác với người ta lắm không?"
Cô vuốt chòm râu trắng như cước của ông nội, nở nụ cười chưa mấy hài lòng: "Ông đừng có xót người dưng." Ông không biết kiếp trước hắn đối xử ác với ông cháu mình như thế nào đâu?
Kiếp này nếu hắn đã trao cô cơ hội trả thù, cô phải...từ từ hành hạ...
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]