"Ai nuôi con nhân tình của ai?" Ông cụ Bạc đang uống trà đọc báo nghe con dâu quý hóa gọi bỏ chung trà vội vàng xuống đây. Cứ ngỡ ai ức hiếp nó. 
Bạc phu nhân thoáng biến sắc bụm mặt khóc tức tưởi: "Thằng Bạc Cửu nó vu khống con đó bố!Nó muốn độc chiếm gia tài nhà họ Bạc nên nhẫn tâm bôi nhọ con và em trai của nó." Bà ta đi nhanh về phía ông cụ, quỳ xuống: 
"Bố, bố phải làm chủ đòi lại công bằng cho con và Bạc Tồn." (2 
Ông cụ Bạc nhìn đứa con dâu góa bụa sớm, ở vậy thay chồng phụng dưỡng cha già, nuôi dạy lũ trẻ nên người, ông rất thương và biết ơn con dâu: "Con không việc gì phải khóc. Với bố, con và Bạc Tồn là máu mủ nhà họ Bạc, ai dám xỉ nhục màu máu Bạc gia, bố sẽ kiện nó tội vu khống làm mất danh dự người khác." (2) 
Bà ta cầm lấy tay ông cảm động: "Con cảm ơn bố nhiều lắm. Trên Thiên đàng chồng con nghe bố nói như vậy ảnh cũng an tâm." 
"Con đừng khóc nữa, để bố!" Ông đập cây baton lên chiếc bàn thị uy rồi chỉ gậy vào Đàm Tương Tư: "Cô gái trẻ, cô là ai sao dám vào nhà họ Bạc đặt điều nói xấu con dâu ta?" 
Bạc Cửu kéo Đàm Tương Tư ra sau lưng, đứng chắn trước mặt cô, nói với ông nội: "Ông nội, ông già rồi nên đâu là người thân ông cũng nhìn không rõ? (1 
Bạc Cửu con tự hỏi, có phải ông nội hai vợ nên dạy bố con phải cưới hai vợ không? 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-oan-gia-kho-thoat/3725858/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.