Chương trước
Chương sau
Nụ cười lạnh trên môi Bạc Cửu thoắt cái ấm áp thâm tình khi tựa đầu vào vai mẹ làm nũng: "Mẹ ơi, Bạc Cửu đói bụng!"

Định cho hắn quá giang thêm đoạn qua khỏi cổng nhà họ Bạc nhưng hắn cứ coi cô là kẻ ngốc mãi như thế, Đàm Tương Tư bực bội: "Hàn Tú, dừng xe!"

"Đang đi sao lại cho dừng?" Bạc Cửu nhìn cô.

Đàm Tương Tư nhìn chằm chằm vào mặt hắn.

"Có chuyện gì vậy mẹ bảo bối!" Hắn ôm mặt cô, kiểm tra từ đầu tới chân: "Mẹ đau chỗ...".

Đàm Tương Tư gạt tay hắn ra, chỉ ra cửa xe: "Màn 3, cảnh 3, tập cuối, cắt! Anh Bạc, mời anh xuống xe!" (2

Hắn có chút bất ngờ nhưng rất nhanh đóng mặt dày ôm chặt tay cô: "Mẹ nói gì Bạc Cửu không hiểu?"

Cô quất luôn túi xách vào người hắn: "Không hiểu cái đầu nhà anh! Gọi mẹ cũng gọi rồi. Giúp con trai dằn mặt mụ dì ghẻ cũng làm rồi. Giờ là lúc con trai ngoan báo hiếu cho mẹ hen! Xuống xe mau!"

Hắn cố thủ: "'Con không xuống đâu! Từ giờ con đi theo mẹ!"

Chịu hết nổi, Đàm Tương Tư túm cổ áo hắn, găn giọng: "Bạc Cửu, không có đứa trẻ nào đang bệnh mà gắn camera quay lén đâu nha! Còn nữa, hai cái tát sau rõ ràng là anh lợi dụng tôi vả mặt mụ ta cho bõ tức. Vừa hay tôi cũng có thù với bà ta nên không chấp. Mục đích đã đạt được rồi thì làm ơn đứng ám tôi nữa nha. Tôi rất sợ cái họ có truyền thống hai vợ nhà anh luôn." I

Tự đào hố chôn mình là có thật!

Nhưng Bạc Cửu hắn sống lại đâu phải để tự chôn thân. Hắn cười ngốc nghếch: "Con cũng thấy cái họ Bạc bạc bẽo thật, không ấy mẹ đưa con tới phòng tư pháp đối họ liền luôn nha. Con thích theo họ mẹ. Từ giờ con mang họ

Đàm." (1)

Đuổi không được, bứt không ra. Lằng nhằng, nhây nhây Đàm Tương Tư cũng không hơi nào đấu võ mồm với ba thứ mặt dày.



Mềm mỏng, yếu đuối vậy. Cô mở cửa xuống xe. Hắn liền theo sau. Đàm Tương Tư ngồi xuống vệ đường bóp chân, hắn đứng bên chiều nắng.Thân thể hắn cao lớn cái bóng đổ xuống vừa hay bao phủ bóng mát che chắn nắng cho cô. Thấy cũng tội nhưng lương thiện với kẻ ác sẽ tự tiệc đường sống của chính bản thân mình. Cô nặn ra nụ cười ngọt ngào nhìn hắn: "Bạc Cửu, mẹ say xe muốn ói, khát nước nữa. Con qua kia mua cho mẹ chai Aquafina và ít viên Cool Air." (1)

Hắn lưỡng lự, nhìn chằm chằm vào mắt cô.

"Ọe..ọe.Con với chả cái, mẹ mệt sai chút cũng không được." Cô vuốt ngực, đứng lên.

Hắn giữ hai vai cô: "Thôi được rồi để con đi mua!"

Đợi hắn sang hết bên kia đường, Đàm Tương Tư vùng chạy lên xe, Hàn Tú liền khởi động. Chiếc Toyota đen dô ga chỉ đế lại cho người đàn ông chạy theo sau khói bụi.

Không có taxi, hắn gắng sức chạy theo một đoạn, sức người không bằng xe Bạc Cửu dừng lại, khom người vuốt ngực, bất lực ngồi luôn dưới mặt đường.

Bao năm vỗ ngực tự phong mình là sói săn đêm, mồi đã vào tầm mắt không con nào thoát, đến nay Bạc Cửu mới thấy mình chỉ là chú thỏ con có hai con mắt tròn. Hắn mang bộ mặt trời làm giông trở về công ty.

"Nguyễn Thâm, chuyển Đàm Tương Tư lên phòng thư kí, đảm nhận chức vụ thư kí riêng của Tổng Giám đốc!"

Em yêu để anh xem em thoát đi đường nào!

Trung tâm thương mại, Đàm Tương Tư đang chọn vài mẫu váy, áo sơ mi chuẩn bị đi làm, tự nhiên nhảy mũi hai cái.

Việc này rất đỗi bình thường. Vậy mà có người hô hoán lên: "Ối mấy chị ơi, ở đây có người hỉ mũi vào áo trắng này!"

Không cần nhìn, Đàm Tương Tư cũng biết là phường nào trời sinh thói thích vu oan giá họa!

Cô ngẩng mặt, nhích khóe môi cười khinh bạc ả đàn bà đối diện: "Lại là cô? Miệng cô có ghẻ ngứa nhỉ?"



"Mày! Mày...đồ giật chồng người! Đồ tiểu tam mặt dày không biết thúi!"

Bốp!

Đàm Tương Tư quất chiếc túi xách vào mặt ả. Nếu không có mấy cô nhân viên can kịp thời, Đàm Tương Tư rất có thể đã vả sưng miệng ả.

"Lần sau gặp chị nhớ ăn nói cẩn thận nghe chưa? Còn dám xúc phạm chị, chị úp cả tô phân vô mặt!"

Hạ Vy tức tím mặt mà không dám làm gì, lén lút theo chờ cơ hội. (1

Đàm Tương Tư đến quầy thu ngân cười thật tươi với cô nhân viên: "Tính tiền cho chị!"

Dạo thêm vài gian hàng giày, cô tinh mắt thấy ả vẫn bám theo. Cô đi thật nhanh rồi ẩn vào một góc khuất, thấy cô ta dáo dác tìm, Đàm Tương Tư bất ngờ xuất hiện sau lưng cô ta: "Tôi ở đây!"

Hạ Vy quay lại, đôi mắt tóe lửa, gan cô ta muốn nhào vô cào cấu, bấu xé cho hả dạ nhưng tự lượng sức mình không phải là đối thủ, bèn trấn áp cục tức, xuống giọng: "Chị Tư, chị vừa xinh vừa giỏi, đàn ông ham muốn có được chị chắc rất nhiều, chị làm ơn trả Cửu ca lại cho tôi!"

Cửu ca? Gọi nghe đã ghét! Vừa hay cô muốn thoát khỏi hắn.

"Ai thèm lão già Cửu ca nhà họ Bạc! Cô đi mà ôm chặt chân hắn, đừng cho hắn xuất hiện trước mặt tôi!"

"Nhưng...Cửu ca không để cho tôi ôm, tất cả cũng do chị chen ngang nên Cửu ca mới thay lòng đổi dạ!" Hạ Vy bưng mặt khóc, rồi bất ngờ quỳ xuống chân cô: "Chị Tư, xin chị tránh xa anh Bạc Cửu giùm tôi! Tôi rất yêu ảnh, mất ảnh tôi sống không nổi!' 2

Thảo nào tìm cách diệt cô. Lòng dạ đàn bà khi tình yêu làm mờ mắt đúng là cái gì cũng có thể làm.

Nam yêu tinh gặp nữ yêu quái rất hợp đôi. Thôi thì kẻ làm người như cô nên từ bi hỉ xả tác thành duyên cho đôi lứa, thù này không cần cô đích thân trả để tụi nó tự hành hạ nhau. (

Cô ngoắc tay ý bảo cô ta đứng lên lại gần: "Nếu cô em thích hắn tới phát điên mất hết tính người như vậy thì lại đây chị bày cách cho!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.