Trên huyện không được tự tiện bày gian hàng như cô đã nói với ông nội, bác trai bác gái trước đó.
Nếu muốn bán phá lấu, thì phải dựng một quầy hàng ở chợ đen, chợ đen bắt đầu từ nửa đêm và kết thúc vào sáng sớm.
Khi Cố Gia Kiệt nói đỡ cho Cố Cẩm, cô đã biết anh họ của mình nhất định biết tất cả những điều này.
Cho nên lúc này Cố Cẩm cũng không giấu giếm, cô liếc nhìn Cố Gia Kiệt, thản nhiên nói: “Đi bộ lên huyện mất khoảng hai tiếng, mười một giờ em sẽ rời đi, ăn sáng xong sẽ ngồi xe về.”
Cố Gia Kiệt khẽ cau mày, liếc nhìn cái chậu chứa đầy thịt lợn hầm, cộng với gần hai mươi cân nội tạng đang hầm trong nồi, tròng mắt xoay tròn.
“Tiểu Cẩm, một mình em khiêng những thứ này nặng quá, anh giúp em một tay nhé? Tiện thể mượn một chiếc xe đạp, đỡ tốn thời gian và công sức.”
Cố Cẩm lập tức đồng ý: “Thế thì tốt quá rồi.”
Lúc đầu trong lòng cô đã định nhờ anh ta giúp rồi.
Cho nên vừa nghe thấy anh ta nói vậy, cô đã đồng ý ngay lập tức.
Nhưng không ngờ còn có xe đạp nữa, đúng là tiết kiệm công sức và thời gian.
Cố Gia Kiệt được voi đòi tiên: “Thế thêm một người cùng đi có được không? Anh mượn hai chiếc xe đẹp, rồi mang ít thịt lợn lên chợ đen bán?”
Cố Cẩm thêm củi vào bếp, như cười như không nhìn anh ta.
Cố Gia Kiệt xấu hổ xoa mũi, cúi đầu không dám nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-nuoi-soi-con/3482987/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.