Trần Hồng thấy số tiền này, nhìn không chớp mắt.
Cố Cẩm đề nghị: “Chúng ta cùng nhau đếm đi. Nhiều thế này, cháu cũng không biết đếm bao giờ cho xong.”
“Được.”
Trần Hồng là người đầu tiên vốc nắm tiền lên đếm.
Bác trai Cố cùng ông cụ Cố sắp xếp tiền ngay ngắn, Cố Gia Kiệt và Cố Mẫn Mẫn cũng giúp đỡ.
Nhiều người sức lớn, một đống tiền lớn rất nhanh đã đếm xong, tổng cộng có một trăm hai mươi sáu đồng năm hào.
Con số này khiến người nhà họ Cố giật mình.
Với tiền lương của công nhân bây giờ, một tháng khoảng ba mươi đồng, thu nhập làm nông một năm bằng thu nhập mấy tháng của công nhân.
Nhưng giờ đây họ bán thịt, một ngày đã kiếm được bằng số tiền lương mấy tháng của công nhân bình thường.
Trần Hồng nuốt nước bọt: “Nhiều tiền thế này, chúng ta chia thế nào?”
Bà ta nghĩ như lẽ đương nhiên rằng nhiều tiền như vậy, chắc chắn bà ta sẽ có một phần.
Ông Cố yên lặng, song không cãi lại con dâu.
Cố Đức Xương và Cố Mẫn Mẫn sớm đã nhìn không chớp mắt vào số tiền kia rồi, không biết phải nói gì.
Trong mắt Cố Gia Kiệt lúc sáng lúc tối, ngoài mặt không nhìn ra điều gì, nhưng trong lòng đã sóng to gió lớn.
Lúc này, Cố Cẩm động đậy.
Cô lấy bảy tám tờ trị giá một đồng, cùng một xấp tiền một hào trong đống tiền, tổng cộng khoảng hơn hai mươi đồng.
Số còn lại, cô đẩy tới trước mặt Trần Hồng.
Tuy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-nuoi-soi-con/3482986/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.