Thấy ông như vậy, biết ông không phải nói đùa, sắc mặt trưởng thôn Hà nghiêm túc hơn rất nhiều.
 
Ông ta nhìn chằm chằm Cố Cẩm, không đồng ý nói: “Con nhóc nhà cháu mới bao lớn chứ, đừng gây thêm phiền phức cho gia đình nữa, làm chuyện gì cũng phải nghĩ tới hậu quả, nghĩ tới gia đình.”
 
Trưởng thôn cho rằng ông Cố cũng không đồng ý, nên tốt bụng thuyết phục Cố Cẩm, mặc kệ An Minh Tế bên cạnh.
 
Từ lúc ông Cố nói, An Minh Tế đã ngẩn ngơ rồi, vẻ mặt đó rất đáng yêu, có sự đơn thuần chân thật nhất, đôi mắt trong suốt trở nên tối tăm.
 
Cậu không dám tin mà ngẩng đầu, nhìn Cố Cẩm.
 
Sau khi nghe thấy lời của trưởng thôn, sắc mặt cậu trở nên trắng bệch.
 
Phải, nếu cậu nhớ không nhầm thì Cố Cẩm chỉ lớn hơn cậu hai ba tuổi, sao có thể nuôi cậu được.
 
Cố Cẩm nhận ra cậu bé nắm chặt tay mình hơn, biết cậu đang bất an.
 
Cô cười nói với trưởng thôn: “Ông Hà, cháu đã nghĩ kỹ rồi, bây giờ cháu mười sáu tuổi, không thể tách hộ khẩu, hôm nay cháu tới nhờ ông đưa cháu lên thị trấn sửa cho cháu lớn thêm hai tuổi, sau đó tách hộ khẩu khỏi nhà họ Cố, thêm Tiểu An vào hộ khẩu của cháu.”
 
“Con… Con nhóc này…”
 
Trưởng thôn không ngờ cô đã suy nghĩ đến cả chuyện ấy rồi, nhất thời không biết nên nói gì.
 
Ông Cố nói: “Lão Hà, ông cứ đưa con bé đi một chuyến đi, thịt trong nhà còn chưa xử lý xong, đợi làm xong 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-nuoi-soi-con/3482977/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.