“Ba con làm việc, còn cần con nhắc nhở hay sao?”Mộ Minh Lệ vừa nói, vừa liếc nhìn ba Lan một cái, nhìn thấy ba Lan cườimỉm, bộ dáng ôn tồn nho nhã, nhưng ánh mắt lại tối đen, môi mỏng nhướnglên cười thản nhiên, trong lòng bà ta không khỏi phát lạnh, lại trừngmắt nhìn con gái: “Con đã gả đi rồi, chuyện nhà mẹ đẻ không cần conquản!”
”Mẹ, chỉ là có người không hiểu chuyện, không những đánhCẩn Ngôn, còn dám náo loạn ra chuyện này, rõ ràng là một tai tinh, cũngkhông biết mắt Lan Lăng Yến có phải bị mù rồi hay không, thế mà lại coitrọng loại phụ nữ như thế!”
Lâm Mẫn tức giận khi bị Mộ Minh Lệgiáo huấn trước mặt mọi người, trong lòng vừa không phục vừa tức giận,hung hăng trừng mắt nhìn Ninh Vân Hoan, hiển nhiên là đang trách côkhông biết thay Lâm Xuyến cầu tình, trong lòng vô cùng hận cô!
”Mắt tôi bị mù?” Lan Lăng Yến cười ra tiếng, ánh mắt nguy hiểm: “Có phải mẹlú lẫn rồi không?” Anh biết từ nhỏ Lâm Mẫn đã không thân thiết với anh,Lan Lăng Yến chưa từng nghĩ tới chuyện bà ta giúp đỡ anh, nhưng bà takhông hiểu rõ chuyện này lại đi trách cứ người khác, khó trách nhìn thìthấy Lâm Mẫn phong quang vô hạn, nhưng trong mắt Lan Lăng Yến ngoài sựsủng ái của ba Lan ra, bà ta chẳng có được cái gì. Đã mấy chục tuổi đầurồi, ngay cả chuyện như thế này cũng không nhìn rõ.
Lâm Mẫn nghethấy con trai nói bà ta lú lẫn, trong lòng càng tức giận, đang muốn mởmiệng, ba Lan đã giơ tay ôm eo bà ta, hôn lên đỉnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-nu-phu/2513080/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.