Nghĩ tới những chuyện kiếp trước, Ninh Vân Hoan không khỏi lo lắng, cắnrăng, cố gắng động đậy, tứ chi truyền tới cảm giác đau đớn như bị kimchâm, cô cố chịu đựng, đụng vào bên cạnh, cũng không biết là Lý PhánPhán hay Cố Doanh Tích, “Phán Phán?”
Mỗi một chữ phát ra, NinhVân Hoan cảm thấy giống như có con dao đang găm trong cổ họng, môi củacô đã có chút khô nứt tróc da, cũng không biết bị bắt đi bao nhiêu lâurồi, cả người như mất đi cảm giác, ngay cả áo lông ngoài cũng bị ngườita kéo ra, cô cảm thấy thân thể không có gì khác thường, có lẽ chưa bịngười ta đụng vào, nếu không phải cảm thấy như vậy thì e rằng lúc này cô chẳng thể nào bình tĩnh nổi.
Hai mắt cô bị che kín, sau khi hônmê, miệng không bị bịt lại, nên cô đoán rằng tình trạng của hai ngườikia cũng vậy (Vô lí, bắt cóc chỉ cởi áo, trói lại, bịt mắt chứ ko bịtmiệng!!!).
”Hoan Hoan?” Giọng nói của Lý Phán Phán có chút runrẩy vang lên, vừa cố gắng di chuyển tới chỗ Ninh Vân Hoan, động tác ởbên phải, Ninh Vân Hoan đoán rằng có lẽ thực sự là Lý Phán Phán.
”Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Sao chúng ta lại ở đây?” Lý Phán Phán vừa nói vừa run rẩy, lại tiến gần sát vào Ninh Vân Hoan.
Cô ta có xuất thân hiển hách, hơn nữa lại là con gái duy nhất của Lý gia,được coi như châu báu mà nuôi dưỡng, từ nhỏ tới lớn chưa từng đụng phảichuyện hắc ám như thế này, hơn nữa Lý gia là thế gia quân sự, cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-nu-phu/2513082/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.