Ninh Vân Hoan khôngngờ Mộ Cẩn Chi ở kiếp trước để lại cho cô ấn tượng không tệ cũng có lúctrơ trẽn như thế này, y biết rõ mọi chuyện, nhưng lại cố ý nói như vậy,lẽ nào y cho rằng cô sẽ bị mọi người dọa sợ không dám mở miệng hay sao?
”Mộ đại thiếu gia, bên ngoài đồn đại anh xuất sắc như thế, nhưng không ngờcũng chỉ có vậy thôi, quả nhiên là nghe danh không bằng gặp mặt!” Lúcnày Ninh Vân Hoan vô vùng coi thường Mộ Cẩn Chi, không biết Mộ Cẩn Ngôndùng cách gì làm cho y dễ dàng hết hoài nghi như vậy, nhưng loại đàn ông không quả quyết như y, chẳng trách dù kiếp trước có được thiên thời địa lợi nhân hòa, mà vẫn bại dưới tay Mộ Cẩn Ngôn.
Sự khinh thườngtrong lời nói của Ninh Vân Hoan thể hiện quá rõ, mọi người nghe đềuhiểu, sắc mặt Mộ Cẩn Chi xanh trắng, y không ngờ Ninh Vân Hoan dám nói y như vậy, trong lòng y vừa giận dữ, vừa không muốn tính toán so đo nhỏnhặt với cô, y luôn cho rằng so đo với một người phụ nữ không có thânphận địa vị như cô sẽ làm mất thể diện và phong độ của y, chỉ làm giảmđẳng cấp của y mà thôi, cho nên dù tức gần chết nhưng y không mở miệng.
”Lâm tiểu thư vừa thấy tôi đã châm chọc khiêu khích, còn lấy Mộ nhị công tửlàm bia đỡ đạn, Mộ nhị công tử liền xông tới kêu tôi là kẻ xấu muốn đánh tôi, tôi thật sự vô tội, vệ sĩ ở bên chỉ muốn anh ta tránh xa một chútthôi, tôi còn chưa đụng tới một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-nu-phu/2513078/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.