Trái lại với sự nhộn nhịp của đám người Tố Yên lại rất bình tĩnh nhìn vào bản báo cáo được đặt trên bàn.
Nhiệm vụ được đề ra hoàn toàn không được hoàn thành một cách hoàn hảo, Tố Yên nhíu mày: “Nhiệm vụ cấp S đến cả đặc nhiệm cấp SS của chúng ta cũng không thể hoàn thành sao? Từ khi nào đặc vụ của tổ chức lại yếu kém như vậy…”
Tố Nghiêm Kỳ nghe được lời nhận xét của cô cũng không khỏi trầm mặt, đúng như Tố Yên nói chất lượng của đặc vụ đều đã đi xuống từ khi cô nghỉ phép.
“Chậc… em biết ngay mà.”
Tố Tần Hạo đập mạnh bản báo cáo xuống bàn, hai mắt đỏ ngầu tức giận tột cùng như thể muốn nhào lên cắn xé các vị cốt cán.
Cậu quát lớn: “Các ngươi được đào tạo lên được vị trí này rồi mà còn phải để đích thân bọn ta ra tay sao? Đến cả việc huấn luyện tốt các đặc vụ còn không làm được thì các ngươi làm được gì nữa? Khốn kiếp!”
“Câm miệng! Không thấy Boss ở đây hay sao?”
Tố Tần Hạo cơn giận lâu ngày đã lên đến đỉnh điểm muốn phát tiết liền bị Tố Yên quát một tiếng cho ngoan ngoãn trở lại.
Tố Yên thở dài nhìn Tố Nghiêm Kỳ cũng đang tức giận không kém, hắn cầm lấy bản báo cáo đập mạnh về phía tường bên kia nhất thời làm các cốt cán sợ đến trắng mặt.
“Nếu bản thân các ngươi không chịu được gánh nặng công việc gì lập tức cút xuống vị trí đặc nhiệm tinh anh!”
Lời nói được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-lan-nua-lenh-phu-nhan-dung-roi-xa-anh/3036591/chuong-33.html