Đã lâu ngày không gặp lại nhau ba anh em họ nói chuyện rất vui vẻ tưởng chừng như chẳng một ai có thể chen vào được cuộc nói chuyện của ba người.
Liếc nhìn thời gian đồng hồ trên tay cũng đã xế chiều Tố Yên đành chào tạm biệt Tố Nghiêm Kỳ và Tố Tần Hạo, trước khi đi anh kéo tay cô lại đặt lên tay cô một tấm thiệp mời.
“Đây là thiệp mời Kỷ Gia gửi đến cho riêng em, ắt hẳn em cũng biết người muốn gửi em là ai rồi nhỉ?”
Tố Yên mỉm cười gật đầu nhận lấy thiệp mời rồi khỏi tổ chức, nhìn bóng lưng người em gái xa dần Tố Nghiêm Kỳ thở dài.
“Không biết tên thiếu gia họ Kỷ kia lại muốn giở trò gì."
Tố Tần Hạo thấy anh trai than thở cũng chỉ nhún vai lắc đầu: “Tên đó làm gì em làm sao mà biết được, cái đầu óc đó chắc chắn là gây nên chuyện lớn rồi. Tốt hơn hết nên đề phòng thì hơn.”
Hai anh em cũng chỉ nói với nhau vài câu rồi rời đi chứ chẳng còn gì nói lâu như khi có Tố Yên nữa.
Tố Yên lái xe đến trước cửa công ty của Lệnh Khắc chờ mãi hắn vẫn chưa ra, ắt hẳn phải có nhiều việc xử lí lắm nên cô quyết định đi thẳng lên chỗ hắn làm việc.
Đi đến thang máy chuyên dụng Tố Yên lấy trong túi ra một cái thẻ rồi để nó vào máy quét, sau khi thang máy nhận diện liền tự động mở ra cho cô, Tố Yên theo trí nhớ chọn tầng cao nhất cũng là nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-lan-nua-lenh-phu-nhan-dung-roi-xa-anh/3036586/chuong-34.html