Hạ Mộng nhìn Hạ Tiêu tay xách một cái túi xách màu đen đi ở phía trước. Anh cả Hạ Bằng mang đội cái mũ lông chó đi ở phía sau, anh cả cô có một thân hình vạm vỡ, lại mặc quần áo dày, trông giống như một con gấu lớn, trong tay còn xách theo một cái bao tải lớn. Chị dâu cả Mai Hồng Diệp đi cuối cùng trong tay ôm một cái bọc màu đỏ kín mít dùng chăn quấn lại giống như bánh chưng, bên trong bọc là con gái nhỏ một tuổi của họ. Hạ Mộng trong lúc nhất thời càng sốt ruột.
Trong viện.
- Mẹ, Năm mới vui vẻ.
Mai Hồng Diệp vừa nói vừa thở hổn hển.
- Năm mới vui vẻ, mẹ.
Tiết Minh Nguyệt mặt đầy tươi cười nói với con dâu:
- Lạnh lắm không?
Bà thuận tay muốn bế đứa bé, Mai Hồng Diệp liền ngăn lại nói:
- Mẹ, con không sao, chính là chân bị đông lạnh giống như mèo cắn.
Vừa nói chuyện vừa dậm dậm chân. Tiết Minh Nguyệt lo lắng:
- Nhanh mau mau vào nhà đi! Em gái con ở đông phòng, đang nằm trên giường đất, vừa nghe đến hai đứa về liền xuống đất đi giày định ra đón, bị mẹ ngăn cản. Mới vừa tắm rửa xong được một lúc, chạy ra ngoài lại cảm mất.
- Ai nha, kia cũng phải chú ý đến em ấy, Tết nhất rồi, em ấy lại mới ra viện.
Mai Hồng Diệp vội vàng mang con đi nhanh theo phía sau em trai chồng đi tới phòng ở. Mà anh cả Hạ Bằng nhìn hai người đi phía trước mở cửa vào, nghĩ đến em gái trong lòng hắn cũng sốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-khong-gian-van-may-ngot-ngao/756541/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.