Nhìn những ngôi nhà ở hai bên đường, trên cửa dán những câu đối Tết, có người thì đang bắc ghế con để dán, nhìn thấy hai anh em Hạ Mộng, họ đều nhiệt tình chào hỏi. Người dân bây giờ đều chất phác,thật thà. Những ngôi nhà, những cánh cửa chạm khắc bằng gỗ, bức tường trát vữa do Cục Lâm nghiệp Thanh Sơn quy hoạch xây dựng. Năm ngôi nhà một dãy, một ngôi nhà có ba phòng độc lập trong một sân, khi bước vào sẽ thấy nhà bếp, trong bếp có hai cái nồi rất lớn, hai phòng ngủ ở phía đông và tây, phòng phía đông lớn hơn một chút. Nhà cô là một trong những gia đình ở Thanh Sơn nằm gần núi lớn, xa xa còn thấy ống khói đang có khói bay lên. Hạ Mộng biết mẹ cô từ bệnh viện về nhà vào sáng sớm, có lẽ bây giờ bà đang việc. Hạ Tiêu vừa đẩy xe đạp vào sân vừa hét lớn:
- Mẹ, chúng con về rồi.
Hạ Mộng vui vẻ nhìn mọi thứ, cười nói lớn:
- Mẹ, con đã về!
Tiết Minh Nguyệt nghe thấy tiếng động, đẩy cánh cửa có đóng đinh cố định vải nỉ bông phía trên, một luồng khói trắng bay ra ngoài.
- Về rồi thì mau vào nhà đi, ngoài sân rất lạnh.
Hạ Tiêu cười tủm tỉm, chống xe bắt đầu dỡ đồ xuống. Hạ Mộng đi lên muốn giúp đỡ lại bị Tiết Minh Nguyệt đang mặc tạp dề túm lấy:
- Để anh hai con làm.
Sau đó liền quan tâm hỏi:
- Con gái, có bị lạnh không?
- Lạnh ạ, hôm nay thực sự quá lạnh.
Hạ Mộng ngồi ở đằng sau xe, không giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-khong-gian-van-may-ngot-ngao/756540/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.