Chương trước
Chương sau
" Vú Mai "

Ngọc Đan khá bất ngờ, lâu rồi từ khi rời khỏi biệt thự xa hoa của Giang Thừa Tuyên.

Vú Mai tiến lại ghế ôm chầm lấy Ngọc Đan.

" Sao vú đến đây! "

" Vú lo cho nguy hiểm của con, vú muốn khuyên con ly hôn Tân Kính Dương mà về lại với Giang thiếu gia."

Ngọc Đan kinh ngạc. " Con đang sống rất tốt mà?"

" Ngọc Đan con đang gặp nguy hiểm đấy. Tân Kiệt bị con hại thê thảm mất hết gia sản con nghĩ ông ta sẽ bỏ qua cho con sao?".

" Vú yên tâm anh Kính Dương sẽ bảo vệ con, anh ấy là chồng con mà!".

" Cậu ta dù gì cũng là con của kẻ..? " Vú Mai đang tính nói tiếp thì khựng lời lại vì trông thấy Tân Kính Dương bước từ trên lầu xuống.

Tân Kính Dương trông thấy Vú Mai anh cũng khá bất ngờ. Anh cuối người nói giọng nhẹ nhưng ẩn chứa gió lạnh. " Chào Vú Mai, có chuyện gì mà đến đây tìm vợ con, không phải Vú Mai muốn khuyên vợ con về với Giang Thừa Tuyên chứ?.

Vú Mai cảm thấy câu từ này khá đầy ẩn ý đáng sợ, nên tạm thời bà không thể nói chuyện mình biết ra. " Tân thiếu gia là quá đa nghi rồi! " .

Tân Kính Dương ngồi xuống khoái vai Ngọc Đan kéo sát vào lồng ngực mình như ra dấu gia đình hạnh phúc. Ngọc Đan gượng gạo, không thoải mái với cách hành xử này.

" Kính Dương anh bỏ em ra!".

Tân Kính Dương nghĩ do Giang Thừa Tuyên sai Vú Mai tới lôi kéo Ngọc Đan rời khỏi anh nên anh không chủ động được hành động.

" Ngọc Đan anh xin lỗi!. "

" Không sao đâu, em muốn nói chuyện riêng với Vú Mai. "

Tân Kính Dương đứng dậy xoay lưng lên lầu.

Vú Mai thấy tình hình này không nói được nữa, nên đứng dậy, tay lén nhét mảnh giấy nhỏ vào tay Ngọc Đan " Ngọc Đan, Vú nghĩ khi khác sẽ nói với con.

[...]

#



#

Ngọc Đan sao khi đọc mảnh giấy đã đến Biệt thự Giang Thừa Tuyên.

Giang Thừa Tuyên khá bất ngờ, anh tìm cơ hội gặp Ngọc Đan thì cô né tránh nay lại tới tìm anh.

Hai người ngồi đối diện nhau ở sofa hồi lâu. Ngọc Đan nhìn thẳng vào mắt Giang Thừa Tuyên hỏi.

" Trước giờ anh còn giấu tôi việc gì nữa không?".

" Cô hỏi chuyện gì đấy?.

" Vú Mai cho tôi biết rồi, chuyện anh vì trả thù Tân Kiệt tôi mới cưới tôi và giết chết mẹ tôi?".

Giang Thừa Tuyên giật mình đang tựa lưng ngồi nhỏm dậy. " Cô lại suy diễn lung tung chuyện gì vậy?".

" Chuyện gì chính tai và mắt Vú Mai nghe được cuộc đấu khẩu của anh và Tân Kiệt trong đám tan của mẹ tôi. Vú Mai muốn anh chịu trách nhiệm bảo vệ tôi về việc anh gây thù với Tân Kiệt ảnh hưởng tới tôi. Khuyên tôi về với anh."

Giang Thừa Tuyên tuy mới đâu khá bất ngờ về hiểu lầm này , nhưng phút chốc anh thấy nó cũng có lợi cho mình.

"' Thế thì cô nên nghe lời Vú Mai quay về bên tôi?" nâng cằm Ngọc Đan lên mỉm môi nói khẽ .

" Anh ..anh thật sự là đã giết mẹ tôi vì muốn trả thù Tân Kiệt sao?" .

Ngọc Đan nghiếng răng trừng mắt to.

" Thế nên về với tôi, nằm cạnh tôi hành hạ tôi tới chết!" . Giang Thừa Tuyên hôn vào môi Ngọc Đan nở nụ cười tà mị.

Vừa hay cảnh này Vú Mai trong thấy bà nói thầm " Xin lỗi Ngọc Đan, vú đã nói dối con, nhưng có thế với tính khí muốn trả thù con sẽ về với Giang Thiếu gia. Rõ ràng hai người yêu nhau sao phải dày vò nhau thế!".

" Vú Mai có chuyện gì vậy, sao vú khóc!" Một hầu gái vỗ tay vào lưng làm vú Mai giật mình vội lau nước mắt.

Ngọc Đan không thèm đo co với con người gian xảo này. Cô vốn chỉ muốn rõ trước giờ có giây phút nào anh ta từng yêu cô không?. Cô nhớ rõ những lần gặp anh ta, những ân cần quan tâm cô. Cả khi cô chọn ly hôn thì anh đã thay đổi 180 độ trở nên lạnh lùng tàn nhẫn.

" Cô đứng lại, cô nên suy nghĩ cho kỹ. Tôi sẽ không nhân nhượng tên Tân Kính Dương đó đâu. Một là ly hôn hắn hai là tôi cho hắn tán gia bại sản. "

Ngọc Đan, không tin anh ta làm điều đó được nên vẫn bước tiếp. Giang Thừa Tuyên bước lại ghị tay cô lại ôm chặt cô vào lòng. Cảnh này đập vào mắt Tân Kính Dương ngoài cửa bước vào.

" Giang Thừa Tuyên anh đang làm trò gì vậy?"



" Anh thì ra anh cũng đến rồi à?". Ôm càng chặt .

Tân Kính Dướng nóng máu kéo tay Ngọc Đan về phía mình. " Giang Thừa Tuyên anh nên coi lại thân phận của mình, Tổng tài khét tiếng mà muốn cướp vợ người ta."

" Anh nói sai rồi! tôi bị anh cướp vợ thì đúng hơn!"

" Khốn kiếp, anh...!" Tân Kính Dương xong lên vung cú đấm nhung bị Ngọc Đan đứng giữa ngăn lại.

" Ngọc Đan, em là bênh vực hắn ta?" .

" Em không có, em không muốn anh bẩn tay đánh loại người xảo trá này thôi."

Lời nói của Ngọc Đan làm cho Giang Thừa Tuyên đang đắc ý mặt bổng chuyển sắc.

" Ngọc Đan cô chán sống rồi sao, dám nói tôi xảo trá!.Cô theo thôi "

Giang Thừa Tuyên bạo lực siết chặt tay Ngọc Đan kéo mạnh muốn đưa lên phòng.

" Giang Thừa Tuyên anh buôn tôi ra."

" Giang Thừa Tuyên anh đừng ép người quá đáng". Tân Kính Dương siết chặt nắm đấm.

" Tôi cứ quá đáng đấy !" Giang Thừa Tuyên nói giọng thách thức.

" Bốp" cú đấm vào má, khiến Giang Thừa Tuyên chao đảo lùi vài bước về sao,

Giang Thừa Tuyên tay xoa xoa má đang te buốt nói. " Muốn tới luôn à!"

Cứ thế họ người lên gối kẻ xuống chỏ. Đánh nhau 30 phút. Người nào người nấy khá thê thảm máu dính đầy áo cả hai. Họ ngưng đánh nhìn sang Ngọc Đan ngồi trên sofa bình thản nhìn.

Cả hai đồng thanh hỏi. " Ngọc Đan sao em không cản" .

Ngọc Đan vẫy cô tay ra dấu hiệu không quan tâm . " Hai anh lớn rồi, phải con nít đâu mà cản!, Thấy đánh xong chưa?. "

" Ngọc Đan cô dám thái độ đó với tôi?. "

" Xin lỗi Giang Tổng " .

Ngọc Đan đứng lên kéo tay Tân Kính Dương rời khỏi mặc kệ Giang Thừa Tuyên đang tơi tả thương tích.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.