"Lâm Tuyền này không có người em máu lạnh vô tình như em, em cút đi." Dứt lời Lâm Tuyền xoay lưng lo tìm kiếm Nam Phong.
Câu nói của Lâm Tuyền khiến Giang Thừa Tuyên chạnh lòng. Anh đứng đờ đẫn.
Tân Kiệt trong thấy điệu bộ Giang Thừa Tuyên hắn nhếch mép cười đắc ý.
"Reng reng"
Bỗng tiếng chuông điện thoại của Giang Thừa Tuyên reo lên, anh bốc điện thoại lên xem là một dãy số lạ gọi đến. Anh nheo mắt không muốn bắt máy vì trong lòng anh đang rối bời tìm Nam Phong nãy giờ không ra. Người gọi đến cứ tắt rùi liên tục muốn cháy máy, anh hậm hực bắt máy.
"Ai vậy phiền quá." To tiếng
[Là tôi.] Giọng điềm tĩnh
Vừa cất giọng là Giang Thừa Tuyên đã nhận ra ngay giọng của tình địch của mình, đúng chính xác giọng trong điện thoại là của Tân Kính Dương.
Đôi mắt của Giang Thừa Tuyên cụp xuống, nét mặt hiện lên sự khó chịu.
[Này đâu rồi?Giang Thừa Tuyên anh nghe tôi nói chứ?]
Giang Thừa Tuyên liếc mắt nhìn khuôn mặt tự đắc của Tân Kiệt đang nhìn mình. Anh quay mặt hướng khác nhíu mày, đáp lời:
"Tôi không bị điếc, cái gì nói lẹ đi?"
.............
Một lúc sau...
Xe Giang Thừa Tuyên cùng xe Lâm Tuyền đã có mặt tại một ngôi nhà nhỏ cách biệt thự của Tân Kiệt không xa.
Cả hai đồng thời bước xuống xe, đảo mắt nhìn xung quanh khá vắng vẻ.
Họ tiến thẳng vào căn nhà mà trong điện thoại Tân Kính Dương đã nói: [ Nam Phong đang ở căn nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-hon-uoc-voi-tong-tai-ac-ma/2829694/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.