Nguyễn Trình Chiễu vội vàng đi tới trước mặt Lê Dương Hùng bắt tay, Trần Thanh An cũng đi tới bắt tay với Hồ Bắc
Bốn ông lão xế chiều vui vẻ trò chuyện hỏi thăm sức khỏe, là bạn bè lâu ngày gặp lại cũng thành hội bô lão, bất quá trong bốn người thì Nguyễn Trình Chiễu có thể nói là trẻ nhất
"Lâu ngày không gặp, bây giờ cậu đã là phó chủ tịch huyện rồi sao? Không tồi nha!" Lê Dương Hùng nhìn thấy huy hiệu trên ngực áo của Nguyễn Trình Chiễu, lập tức khen ngợi
Mà Nguyễn Trình Chiễu được khen vẻ mặt có chút ửng hồng, ông cười thẹn thùng khiêm tốn đáp
"Nếu không nhờ có ông đề cử thì tôi không được như bây giờ, đều nhờ ông cả"
"Haha, không cần khách sáo. Lão già tôi chỉ đề cử mà thôi, còn lên được chức vụ như bây giờ chính là nổ lực của cậu!" Lê Dương Hùng cười sảng khoái phất tay
Hai người Trần Thanh An với Hồ Bắc cũng nhìn nhau cười, ở đây Nguyễn Trình Chiễu chính là đàn em của họ, có thể nói 40 năm về trước chính là như vậy, và hiện tại vẫn là vậy, mãi không thay đổi.
Binh sĩ nhìn thấy vị phó chủ tịch vậy mà đối với hai người mới tới lễ phép, có chút nghi ngờ không hiểu
"Hai người kia là ai thế? Tại sao phó chủ tịch lại khép nép như học sinh gặp thầy cô?" liền có một người mới hỏi
"Là do mày mới vào không biết, người chống gậy là Lê Dương Hùng đại tá về hưu, còn ông lão mặc quân phục cũng là Hồ Bắc thượng tá trong quân đội,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-do-thi-an-nam/1373482/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.