Trong lúc bốn người đang nói chuyện, tình cờ ánh mắt Hồ Bắc nhìn vào bên trong sân rộng, hắn thấy một gương mặt cực kỳ quen thuộc, hai mắt đột nhiên sáng lên liền lập tức đi vào
"Không ngờ lại gặp cậu ở đây!"
Hồ Bắc chào hỏi liền gây chú ý của người khác, tất cả mọi người đều chuyển ánh mắt sang bên này
Mà người kia cũng lên tiếng chào lại
"Lâu quá không gặp, ngài vẫn khoẻ chứ?"
Người trả lời chính là Hồ Phong Kiến, hắn xưng hô gọi ngài với Hồ Bắc rất kính trọng
"Haha! Lão già ta sống còn lâu lắm, hơn nữa cậu nhìn ta có chút yếu đuối nào sao?"
Hồ Bắc vừa cười vừa nói, hai tay chắp sau lưng ngạo nghễ đùa giỡn
"A! Là do tôi nghĩ sai, dù sao ngài cũng là võ giả"
Hồ Phong Kiến hơi cuối đầu đưa tay lên gãi gãi xấu hổ
"Ừm" Hồ Bắc nhìn Hồ Phong Kiến có chút thưởng thức, đột nhiên lại nói
"Cậu vậy mà đã là nội kình hậu kỳ đỉnh phong?"
Hồ Bắc vừa rồi quan sát cảm nhận được khí tức của Hồ Phong Kiến không thua kém gì mình, có chút ngạc nhiên
Mà ở gần đó Lê Dương Hùng cùng hai vị chủ tịch, phó chủ tịch huyện đồng dạng nghe thấy không khỏi ngạc nhiên
Nhất là Trần Thanh An vị này lão già gần đất xa trời bỗng dưng giống như trẻ con vội vàng chạy tới xem cái gì thú vị, hấp tấp hỏi Hồ Phong Kiến
"Thật sao?"
Hồ Phong Kiến bị bốn ông cụ vây quanh hỏi làm cho xấu hổ, cười cười gật đầu trả lời
"Là thật!"
Hồ Phong Kiến vừa đáp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-do-thi-an-nam/1373483/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.