Khương thừa tướng xoa tay, bộ mặt tỏ vẻ lo lắng: “Không thể nói trước được điều gì. Kiệt vương này thoạt nhìn không có dã tâm nhưng cũng không đoán được trong lòng y nghĩ gì. Điện hạ nên phòng trước ngừa hậu họa về sau”
“Thừa tướng nói cũng có lý, vị hoàng huynh này từ trước đến nay đều không thân thiết với bất kỳ huynh đệ, tỷ muội nào. Nếu không phải tổ mẫu yêu thương hắn, ta còn tưởng hắn chỉ là người được phụ hoàng nhặt về”
Lời nói của Định vương phát ra đầy khinh miệt và chế giễu, Khương thừa tướng nghe vậy liền cười lớn.
“Người cười cái gì?”
Khương thừa tướng uống một ngụm trà, từ tốn kể lại câu chuyện hơn chục năm trước: “Thật ra, Phương quý phi năm xưa chính là người mà hoàng thượng sủng ái nhất hậu cung. Thậm chí còn được hoàng thượng chuẩn bị sắc phong làm hậu.”
“Nhưng hồng nhan thường bạc phận, nàng ta vì cứu con trai mà rơi xuống vực sâu. Hoàng thượng ba ngày ba đêm tự mình tìm kiếm nàng ta, cuối cùng chỉ tìm ra thi thể đầy máu me dưới chân núi”
Khương thừa tướng thở dài: “Sau khi trở về, Kiệt vương xém chút bị hoàng thượng đánh chết, may mắn có thái hậu bảo vệ mà giữ được một hơi thở yếu ớt. Phương thái sư vì chuyện này cũng cáo lão hồi hương, lão thần nghe nói khi ấy Phương thái sư và hoàng thượng cãi nhau rất lớn”
Định Vương ngạc nhiên hỏi lại: “Cãi nhau? Hoàng thượng không xử phạt ông ta sao?”
“Hoàng thượng yêu Phương quý phi như vậy mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-cung-nhau-song-lai/3618053/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.