🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Nguyệt Ánh một lần nữa phải nghe theo lời nói của chủ tử, nàng thở dài đồng ý: “Được rồi, vương phi đừng nghĩ chuyện nô tì nữa. Người không nghĩ đến chuyện điện hạ sắp về sao?”



Ờ ha, quên mất là Trạch Hạo Hiên sắp về đến kinh thành rồi. Nhớ lại đời trước, vào khoảng cuối năm này mùa đông không hề có tuyết rơi, nhân dân cũng không vì mùa đông mà chết rét. Hoàng thượng vì chuyện này mà thuận mắt hắn hơn, xem hắn như quý nhân đem đến điều lành.



“Nguyệt Ánh, ngươi cho người dọn dẹp phủ đi. Sẵn tiện thay luôn chăn trong phòng chính đi.”



“Còn nữa, trang trí lại phủ, chuẩn bị đón điện hạ”



“Vâng, nô tì cáo lui”



Sau khi Nguyệt Ánh rời đi, Lăng Ngữ Yên cũng không nán lại trong phòng quá lâu. Nàng khoái áo choàng đi ra sau hậu viện. Hồ sen sau khi nàng rơi xuống cũng không có gì thay đổi chỉ là bước chân đến đây, nàng lại cảm thấy bản thân mình chơi quá ngu.



Đời trước, khi điện hạ biết được tin này liền cho người quét sạch hồ sen đổi thành trồng hoa hồng mà nàng không thích. Cũng vì chuyện này quãng đời còn lại nơi này không còn sự xuất hiện của nàng nữa. Tình cảm chớm nở của nàng đối với hắn cũng vì đó mà dập tắt.



Nàng lắc đầu khẽ cười, nghĩ lại chuyện quá khứ lại cảm thấy thật chạnh lòng. Không biết lúc điện hạ làm vậy thì trong lòng có nghĩ đến nàng không nhỉ? Thôi bỏ đi, hắn ta làm sao có thể quan tâm đến nàng chứ.



“Vương phi

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-cung-nhau-song-lai/3618049/chuong-6.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.