Thiên hạ đệ nhất trang là một toà nhà cổ kính cực lớn. Đại sảnh rộng lớn trang trí rất tinh xảo, độc đáo, xung quanh được bao bọc bởi cánh rừng bạch ngọc lan u tĩnh, rừng ngân hạnh và rừng nhãn thơm lừng, hồ cá rộn ràng sóng biếc, tạo thành cảnh sắc khiến người ta say đắm.
Vũ Lưu Ly ngồi ngay ngắn ở đại sảnh ăn bánh ngọt, bình thường thấy nó rất ngon nhưng hôm nay lại thấy vô vị tẻ nhạt, hắn vốn cho rằng là do mình khát vọng sự tự do chốn giang hồ thế nhưng sau khi quay về lại phát hiện bản thân không hề khoái hoạt ngược lại vô cùng tưởng niệm kinh thành.
Đột nhiên có một con hùng ưng từ trên cao xà xuống trước mặt Vũ Lưu Ly, hắn vươn tay hùng ưng nhanh chóng đáp xuống, Vũ Lưu Ly cầm lấy tin tức trên vuốt hùng ưng.
Con hùng ưng này là sủng vật của Phong Dực Hiên, dùng để đưa tin tốt hơn bồ câu không biết bao nhiêu lần, tốc độ cực nhanh lại còn không dễ bị phát hiện, vả lại Phong Dực Hiên cũng rất ít dùng hùng ưng truyền tin cho hắn, chắc hẳn bây giờ kinh thành đã xảy ra chuyện, vì vậy Vũ Lưu Ly vội vàng mở tờ giấy trong tay ra.
“Kinh Vô An gặp nguy, mau đến!” Tờ giấy trong tay Vũ Lưu Ly chỉ vẻn vẹn có bảy chữ, chỉ có điều bảy chữ này đã khiến hắn cực kì sợ hãi.
Hiện tại Vũ Lưu Ly rất lo lắng cho an nguy của Kinh Vô An nên không có suy nghĩ nhiều, lại thêm bọn họ đều biết Phong Dực Hiên là dạng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-cuc-sung-minh-vuong-phi/998421/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.