Hôm sau Thương Lam tỉnh lại ở trên giường bệnh.
Khẽ cử động ngón tay, cô có thể cảm thấy sự ấm áp truyền vào trong lòng bàn tay.
Sau khi nhìn thấy cả quá trình sinh đẻ, Triển Mộ vẫn ở lại trong phòng bệnh, ở bên cạnh cô một tấc cũng không rời.
Nghiêng mặt sang bên, ánh mắt cô nhìn chăm chú vào vẻ mặt của anh.
Người đàn ông này dường như rất mệt mỏi, dưới mắt hiện rõ quầng thâm.
Cô nhìn cánh tay đang vây lấy trước ngực mình, chiếm lấy nữa giường, anh bá đạo ôm lấy cô ở trong phạm vi của mình.
Nghe tiếng hít thở vững vàng truyền tới bên tai, cô nhíu mày, cố gắng rút tay mình ra nhưng không được.
"Sao không ngủ nhiều hơn một chút?" Triển Mộ chợt vùi mặt vào cần cổ của cô, không ngừng cọ xát.
Sau khi Thương Lam sinh xong thì không thể chạm nước, cho nên trên người luôn phảng phất mùi mồ hôi.
Mặc dù không đến nỗi bốc mùi, nhưng mùi vị kia vẫn cảm nhận được.
Sau khi biết được điều này, cô càng bài xích anh thân mật.
Nhưng hiện tại cả người cô mềm nhũn, không có hơi sức giãy giụa. sai khi gắng gượng mấy lần, thấy không tách ra được, cô cũng chỉ có thể bất đắc dĩ mà bỏ qua.
Cô nhẹ nhàng đáp lời, mệt mỏi quay mặt sang một bên.
"Đói không? Muốn ăn cái gì anh đi mua." Triển Mộ nắm tay của cô, có chút kinh ngạc trước sự khác thường của cô.
Thương Lam nhắm mắt lại, nhẹ nhàng lắc đầu một cái.
Khi bốn phía chìm trong bóng tối, cô không tự chủ mà thở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-thuong-lam/1658936/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.