Sau khi ăn xong, bất chợt bên ngoài nhà hàng bắt đầu mưa nhỏ, ban đêm vốn là râm mát, lúc này gió lạnh bí hiểm mang theo mưa phùn hắt vào người, lạnh lẽo không khỏi tập kích trên lưng, Thương Lam đứng ở cửa, ôm lấy cánh tay của mình nhịn không được rùng mình một cái.
Áo khoác tây trang thật dầy khoác trên vai, Triển Mộ thân mật vén mấy sợi tóc rối ra sau tai cô nói.
"Anh đi lấy xe."
Dứt lời, người đã vọt vào trong mưa.
Áo khoác trên người mang theo nhiệt độ và mùi của anh, ấm áp đuổi đi mùa đông giá lạnh.
Thẳng đến lúc xe thể thao màu xám bạc dừng ở cửa chính nhà hàng, toàn bộ quá trình Triển Mộ đều biểu hiện rất săn sóc, thân sĩ.
Nhìn khuôn mặt tuấn tú như được gọt đẽo, Thương Lam chỉ nhớ tới lúc anh nắm đầu vai của cô, quá trình dùng áo khoác choàng lên người cô rồi ôm lên xe như châu như bảo mà che chở, động tác cẩn thận giống như cô là một thứ đồ dễ vỡ vậy, trong lòng không khỏi khẽ rung động.
Anh đối xử với người phụ nữ bên ngoài có phải hay không cũng tốt như vậy?
Nghĩ vậy, Thương Lam không khỏi nhớ lại trước kia, bọn họ đều là người không hợp, thường thường sống chung với nhau đều là vấn đề của Triển Mộ, một mệnh lệnh, một trả lời, một động tác.
Mười mấy năm qua, đều không ngoại lệ.
Tính tình bản thân cô liền nặng nề, không giống Thương Hồng hoạt bát rộng rãi, với ai cũng có thể xúm lại nói chuyện câu trước câu sau, trước đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-thuong-lam/1658832/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.