Ngọn đèn ở cửa chính nhà hàng chiếu lên khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt của cô, ngũ quan xinh xắn hơi nhíu lại, thân thể nhỏ nhắn yếu ớt tựa ở trong xe, ánh mắt sắc bén của Triển Mộ dừng trên người cô, cổ họng căng thẳng, anh nổi lên phản ứng.
Trong nháy mắt, anh muốn đóng cửa xe lại, ngăn cách với thế giới bên ngoài, anh muốn đem cô áp vào trong xe, hung hăng chà đạp, chiếm đoạt.
Mỗi ngày anh đều nghĩ đến loại chuyện này, đã nhiều năm như vậy, cô có biết anh nghĩ muốn cô đến toàn thân đều đau đớn, anh muốn ôm cô thật chặt, tiến nhập vào thân thể của anh, cảm thụ căng mịn của cô, ấm áp của cô, cũng chỉ có trong khoảnh khắc đó anh mới cảm thấy chính mình vẫn còn sống.
May mắn anh còn có lý trí, anh còn biết cô bé trước mắt vẫn chưa 18 tuổi (em chưa 18 =.=),cô cũng còn chưa phải vợ của anh.
Quá sớm, quá sớm, mọi thứ đều còn quá sớm.
Thương Lam cúi đầu cuối cùng cũng tháo được dây an toàn, không khỏi thở ra một hơi, lúc ngẩng đầu thì nhìn thấy ánh mắt nóng rực của Triển Mộ, cô ngẩn người, lúc này mới phát hiện, bây giờ bọn họ đang dựa vào rất gần, rất gần.
Thậm chí cô còn ngửi thấy mùi thuốc lá nhàn nhạt trên người anh.
"Triển đại ca...Anh không phải muốn ăn cơm sao?"
Lúc này Triển Mộ nghiêng thân thể về, một cánh tay khoát lên trên ghế dựa, đem cả người cô giam giữ ở phạm vi thế lực của anh.
Khuôn mặt Thương Lam không được tự nhiên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-thuong-lam/1658831/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.