Thời gian cực nhanh, đảo mắt đã đến ngày hai mươi tám tháng ba.
Buổi tối trước ngày thành thân Thẩm Tích Thư được đưa đến chỗ khác, mà Thẩm Tích Họa lại dọn vào phòng của nàng ta, sáng sớm trời còn chưa sáng, Thẩm Tích Họa đã bị kéo đứng dậy, trong mơ màng bị người tùy ý đùa nghịch, vừa tô trét phấn son, vừa chải đầu.
Trang điểm vẻn vẹn hai canh giờ mới xong. Đầu đội khăn voan ngồi đợi kiệu hoa rước tân nương.
Đại phu nhân khóc rất thương tâm, thật giống như là bảo bối Thư nhi của bà gả đi.
Làm cho người ta nhìn rõ ràng.
Nói về Thẩm lão gia, Thẩm Tích Họa từ lúc xuyên không đến đây, chưa bao giờ gặp qua ông ta, thậm chí hôm nay là ngày nữ nhi xuất giá ông ta cũng không đến liếc mắt một cái, bất quá nàng cũng không hề đẻ ý, dù sao cũng không phải cha ruột của nàng. Nàng không cần, chỉ cảm thấy vì chủ nhân của thân thể này bi ai mà thôi.
Thời điểm kiệu hoa tiến vào Thẩm phủ, tân nương được người dìu lên kiệu.
“Nữ nhi của ta, nhớ về nhà thăm mẫu thân cùng phụ thân.” Đại phu nhân vừa khóc vừa nói, không giống như kiểu khóc gả nữ nhi, ngược lại giống như khóc tang.
Nhưng người bên ngoài nhìn đều hiểu rõ, vừa gả đi, lại trở thành quả phụ, ai nấy đều biết ma ốm Tam vương gia sống không được lâu nữa, tối hôm qua bệnh cũ còn tái phát, thiếu chút nữa là không trụ được. Cũng may còn giữ lại chút hơi thở.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-thu-nu-hien-the/3162908/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.