Vào mấy ngày hai người mất tích, Quý Hóa thành thoạt nhìn con đang đâu vào đấy mà làm chuẩn bị thủ thành, thường thường còn cử người cưỡi ngựa tuần tra xunh quanh. Nhưng thực tế tầng trên cao đã gấp đến độ xoay quanh, không ít người biết sự thật thậm chí miệng đã nổi dộp.
Ngày ấy khi năm trăm binh áp bại binh tộc Phụng Vũ vào thành, trong thành có thể nói là một mảnh vui mừng. Bại binh này đều là tinh nhuệ của Đại Thương, kết quả chiến đấu như thế đủ để chấn hưng sĩ khí. Mà những con ngựa thu được càng giống như đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi, khiến trong thành có thể nhanh chóng lập ra một đội kỵ binh.
Cho dù thân binh thống lĩnh đã nghiêm lệnh phải bảo thủ bí mật, nhưng miệng của những tù binh cũng rất khó ngăn chặn. Tại thời điểm thẩm vấn, bọn họ chung quy sẽ tự hào nói, Hoàng đế các ngươi cùng tế thiên giả rơi vào trong tay đại tông sư, khẳng định chết chắc rồi.
Cho dù sau khi Hồng Minh biết được lập tức sai người ngừng thẩm vấn, nhưng về tin tức Hoàng đế và Ninh Vân Tấn bị đuổi giết các đại nhân vật trong thành cần biết cũng đã biết được. Đợi ước chừng bốn ngày, bọn họ chưa hết mong Hoàng thượng trở về thành, lại chỉ nghe thấy tin Mông Hoặc tự mình dẫn binh hướng Quy Hóa mà đến, nhất thời trong lòng thật lạnh.
Tuy rằng không có tin chính là tin tốt. Nhưng bị đại tông sư truy kích, không ai đối với Văn Chân và Ninh Vân Tấn có tin tưởng. Vào thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-thien-ha/1348506/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.