Việc bàn này đến gần trưa mới tản, ra Càn Thanh cung, Ninh Vân Tấn đang chuẩn bị về nha môn, lại nhìn thấy Hồng Minh đang hướng mình đi tới.
Hôm nay Thái tử điện hạ khóe mắt cũng mang theo vui sướng, có vẻ tinh thần dị thường.
Ninh Vân Tấn nhìn dáng vẻ của hắn đã biết là muốn tìm mình, thức thời mà chờ tại chỗ.
Hồng Minh hai tay chắp sau người, ở trước mặt hắn đứng lại, khóe miệng mang ý cười nhìn Ninh Vân Tấn hành lễ với mình.
Ninh Vân Tấn ở trong lòng đảo cái xem thường, ngăn không tình nguyện trong lòng, hỏi, “Thái tử điện hạ có chuyện gì phân phó.”
“Phụ hoàng nói, việc này phải nhanh chóng làm xong.” Hồng Minh khuôn mặt nhỏ ra vẻ nghiêm túc, phân phó nói.
“Đó là tất nhiên, Thái tử điện hạ hãy cứ yên tâm.” Ninh Vân Tấn nhìn vẻ mặt này của hắn, có chút buồn cười. Thái tử cho dù lòng dạ so với trước kia thâm trầm hơn, nhưng rõ ràng chưa trưởng thành đâu! Vừa thấy bộ dáng này, thì giống như tiểu hài tử muốn ở trước mặt phụ thân dâng công, xem ra là vô cùng coi trọng chuyện công tác này.
Hồng Minh gật đầu, phân phó nói, “Phụ hoàng coi trọng ngươi, chuyện giao cho ngươi làm Cô cũng yên tâm. Nếu là có người đui mù nào gây trở ngại ngươi làm việc, hãy nói với Cô là được.”
Vừa nghe hắn nói như thế, Ninh Vân Tấn ngược lại yên tâm không ít, hắn sợ chính là Thái tử lần đầu tiên làm việc, thiếu niên khinh cuồng nhịn không được muốn nhúng tay lung tung, đến lúc đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-thien-ha/1348496/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.