iêu Lạc Ngọc nhất thời không trụ kịp rớt xuống, hắn lập tức rút ra Minh Sương kiếm bên hông, một kiếm đâm vào vách động. Thân Minh Sương kiếm sắc bén đâm sâu vào vách đá, Tiêu Lạc Ngọc nắm chặt Minh Sương, cả người bị treo tại không trung.
Thanh Thương cùng Trọng Trầm Mặc đều chưa kịp phản ứng, lập tức rơi xuống.
Sau đó, Tiêu Lạc Ngọc nghe được tiếng hét của Hoa Diệc Khê. Hắn vừa định trả lời, đã cảm thấy đầu một trận choáng váng. Ngón tay bắt đầu không sử dụng được lực, cơ hồ cầm không nổi Minh Sương.
“Diệc Khê, ta không sao.” Tiêu Lạc Ngọc trả lời, đồng thời trong lòng cũng biết này vách tường hoặc là nơi này nhất định có cổ quái, nhưng hắn lại không biết có phải dược vật sở trí hay không, loại thuốc nào có thể trăm năm còn công hiệu. Chính là một câu nói kia, hắn tựa hồ đã dùng tẫn khí lực toàn thân.
Trả lời xong, Tiêu Lạc Ngọc bắt đầu bế khí, tính toán lên trước rồi nói. Thanh Thương cùng hắn rớt xuống, người bên trên nếu đối Hoa Diệc Khê bất lợi thì không biết thế nào.
Lòng nóng như lửa đốt, muốn đề khởi nội lực bay lên, lại phát hiện mình một chút nội lực cũng không dùng được. Vốn chỉ là độ cao vài thân người, bỗng đột nhiên trở nên xa như vậy.
Hoa Diệc Khê chạy lại mép động, phát hiện phía dưới tối đen một mảnh, cái gì cũng nhìn không thấy. Y chỉ cảm thấy một cỗ hương vị kỳ quái phả vào mặt. Y nhíu mày, tuy rằng không biết nơi này có cái trò gì, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-lanh-quan-noan-tam/1349568/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.