Dư lại tám người cùng Chu Lam đã hôn mê, chín người nghỉ ngơi ngay tại chỗ, thời gian từng giây từng phút trôi qua mà Tả Yển vẫn chưa trở về.
“Ta đến thay ngươi.” Thanh Thương hướng Chu Vân nói, Chu Vân gật đầu. Thời gian độ khí dài, hắn cũng có chút lực bất tòng tâm.
Mấy người nguyên bản ngày mới sáng liền lên núi, vừa rồi cũng bất quá qua một canh giờ, vẫn luôn chờ tới hoàng hôn, chợt nghe được tiếng bước chân. Tả Yển từ trong rừng xuất hiện, y phục vốn không nhiễm một hạt bụi đã dính đầy bụi đất, trên mặt cũng mang theo rất nhiều mỏi mệt.
“Có chút dược trong sơn trang không có, ta phóng ngựa đi Tô Châu mới mua được.” Hắn giải thích. Từ phía sau xuất ra hành trang, bên trong đều là dược vật Hoa Diệc Khê muốn.
Trong khoảng thời gian Tả Yển rời đi, Hoa Diệc Khê đã thi châm cho Chu Lam hai lần, Chu Lam khí tức đã mạnh hơn rất nhiều, nhưng bất cứ khi nào cũng có khả năng rơi vào chỗ chết. Tả Yển cứ dựa theo Hoa Diệc Khê nói đi sắc thuốc. Hoa Diệc Khê tiếp tục thi châm, lại cho Chu Lam dùng tục mệnh hoàn do chính mình phối.
Vẫn luôn gây sức ép đến sáng sớm ngày thứ hai, mệnh Chu Lam xem như được bảo trụ.
“Tốt nhất đem hắn xuống chân núi điều dưỡng, trên núi hoàn cảnh không tốt.” Hoa Diệc Khê nói “Tục mệnh hoàn mỗi ngày đều phải ăn, ba ngày sau sẽ tỉnh lại.”
“Ta đưa hắn xuống núi.” Tả Yển nói, hắn đã một đêm không ngủ, lúc này tinh thần thoạt nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-lanh-quan-noan-tam/1349567/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.