Quả nhiên lúc ghi nguyện vọng, Giang Phóng điền đại học A, cũng điền đại học A như hắn còn có Nhị Hắc và tiểu Bạch. Trong nhóm hắn còn một người nữa là Khổng nhi thì quyết định ra nước ngoài học.
Biết chuyện này, Giang Hải Dương và Tần Tố Cẩm đều rất vui mừng.
Bọn họ vẫn luôn hi vọng Giang Phóng có thể học ở đại học A, hôm nay coi như là mãn nguyện.
“Tố Cẩm, anh đã nói rồi, chỉ cần để Kiều Kiều đi khuyên tiểu Phóng thì nhất định sẽ không thành vấn đề”. Giang Hải Dương cười nói.
thật ra Tần Tố Cẩm có chút mất mát, con trai của bà lại không muốn gặp bà, lại càng không nghe bà, thế nhưng thằng bé lại chịu nghe một bé gái lớn lên cùng nó.
“Hải Dương. Cũng nhiều năm như vậy rồi, em vẫn cảm thấy mình rất thất bại. Giống như, cho dù em có làm cái gì thì tiểu Phóng đều cũng chỉ có bộ xa cách kia. thật sự em không biết rốt cuộc mình nên làm như thế nào nữa?”
“Con thì cuối cùng vẫn là con. Đúng rồi, mấy ngày nữa là sinh nhật tiểu Phóng, cha mẹ có tới không?” thật ra Giang Hải Dương cũng không quá nhiệt tình với Tần gia, mặc dù nhạc phụ của ông quyền cao chức trọng, nhưng mà ông cũng không còn là Giang Hải Dương lúc trước, ông cũng biết nếu như bây giờ ông không phải là người có tiền, còn Tần Tố Cẩm vẫn trước sau như một, thì chỉ sợ bọn họ sẽ không đồng ý cho hai người quay lại với nhau đâu?
“Vâng, tới hôm đó cha mẹ sẽ tới” Hai năm qua, nhị lão Tần gia già đi rất nhiều. Tần Tố Cẩm thở dài. Cha mẹ đều rất thích tiểu Phóng, nhưng tiểu Phóng đối với bọn họ chỉ có thái độ lạnh lùng khinh thị. Ai! Đó đều là lỗi của bà, nếu như lúc trước bà không quật cường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-kieu-kieu-kieu-kieu-trong-sinh/2361397/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.