"Lão gia...... "
Nhược Hi Thái tỏ vẻ bực bội, "Xem làm gì, Nhã nhi sẽ không gả cho bọn họ đâu!"
Mặt đẹp không tuổi của Bạch Chu Ngọc tràn ngập vẻ không tin, thoáng chốc xanh mét: "Không phải..... người Thương gia muốn cầu hôn là Nhược Nguyệt Vân! Hơn nữa là..... là muốn cầu hôn cho Thương lão gia đã qua đời!"
Nhược Hi Thái ngạc nhiên không kém, sắc mặt hệt như Bạch Chu Ngọc, giật thư trên tay bà ta mà đọc kĩ càng.
Nhưng khi kinh ngạc đã qua đi, nụ cười xảo trá toan tính dần dần xuất hiện khiến bất kì ai trông thấy cũng đều chán ghét, khinh thường.
"Tổng quan Đinh, mau đi gọi Nhã nhi cùng Nhược Nguyệt Vân đến đây cho ta!" Nhược Hi Thái cao giọng ra lệnh.
Không lâu sau đó, hai đạo bóng dáng thướt tha cùng nhau xuất hiện trong nhà chính. Một bên hồng y rực rỡ, dung mạo đoan trang tinh tế, hệt đóa mẫu đơn xinh đẹp cao ngạo. Một bên thanh y tầm thường, đầu tóc rối bời, không khác gì một nha hoàn thấp hèn.
Hai thái cực hoàn toàn trái ngược lại đứng cạnh nhau, khiến cho người ta dễ dàng phát hiện sự chênh lệch quá lớn.
Thấy thế Nhược Hi Thái cùng Bạch Chu Ngọc càng thêm chán ghét Nhược Nguyệt Vân, một chút cũng không muốn để nàng vào mắt.
"Nhã nhi, mau đến đây với nương." Bạch Chu Ngọc đánh mặt về phía Nhược Hi Nhã, nở ra nụ cười hiền từ vốn có của một mẫu thân.
Nhược Hi Nhã cũng cười ngọt ngào, bước lại phía Bạch Chu Ngọc làm nũng: "Nương,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-ke-mau/2370823/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.