Hoàng đế biểu hiện đặc biệt hùng hổ dọa người, điều này khiến các đại thần đều cảm thấy khiếp sợ.
Nếu như là Thẩm Niệm biểu hiện như vậy, bọn họ còn không có cảm thấy như vậy, dù sao đã quen rồi, thậm chí còn nghĩ đó là chuyện hiển nhiên. Nhưng bây giờ người nói đâm trúng tử huyệt lại chính là Tề Quân Mộ, điều này khiến người ta vừa ngạc nhiên vừa nghi ngờ.
Ánh mắt của một số người mơ hồ dừng lại trên người Hoàng đế và Thẩm Niệm cùng bàn tiệc, cảm thấy thấu hiểu câu gần mực thì đen gần đèn thì sáng , Hoàng đế chắc chắn bị Thẩm Niệm dạy hư rồi nên mới trở thành như thế.
Nghĩ đến đây, cái nhìn đánh giá như có như không trên người Thẩm Niệm biến thành sự khiến trách nhàn nhạt, chỉ là ngại có mặt của sứ thần Tây Địch nên có chút không cách nào nói ra khỏi miệng.
Trong lòng các triều thần đang suy nghĩ cái gì, Thẩm Niệm biết rõ, Tề Quân Mộ cũng nhìn ra, chẳng qua hai người cũng không quá quan tâm.
Ánh mắt của Tề Quân Mộ tập trung vào Tề Quân Yến, mong muốn hắn có thể lên tiếng trả lời xác thực, còn Thẩm Niệm nhìn như bình tĩnh nhưng vẫn luôn quan sát người ở bốn phía.
Hắn ngồi bên cạnh Tề Quân Mộ, là nơi cao nhất, có thể rõ ràng nhìn thấy biểu cảm không kịp thu lại của mọi người.
Hoàng đế khá xem trọng vài người, Duệ vương hoảng loạn, Cẩn thân vương hờ hững, Anh vương luôn luôn không quan tâm thế sự thì cau mày, trên gương mặt thể hiện rõ ràng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-hon-quan/1355684/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.