Thời gian khai yến được Khâm Thiên Giám tính toán kịp thời, văn võ bá quan của Đại Tề đã đến sớm trước thời gian đó.
Sứ thần Tây Địch cũng trang phục lộng lẫy tham dự, phong tục của Tây Địch không giống như của Đại Tề, Đại Tề từ xưa đến nay đều chú ý đến áo mũ đoan chính, Tây Địch bởi vì địa thế và dân phông mà ăn mặc cũng không đoan chính như Đại Tề, mặc trên người đều là da các loại.
Bởi vì hiện nay giữa Đại Tề và Tây Địch có địch ý như có như không, bên Đại Tề ngoại trừ quan viên Lễ bộ cũng không có ai tiến lên nói chuyện với sứ thần Tây Địch. Dù sao chuyện của Thường Thắng, quan viên Đại Tề đều có ý tránh hiềm nghi.
Quan viên Đại Tề bất động, sứ thần Tây Địch lại không muốn bị vắng vẻ như vậy. Khi nhìn thầy Tề Quân Yến, đôi mắt của sứ thần Tây Địch A Nhĩ Liệt sáng lên, sau khi gã đối phó xong với quan viên Lễ bộ liền thoải mái đi về phía Tề Quân Yến.
Mọi người vì động tác của gã đều dừng nói chuyện, tấm mắt như có như không rơi lên người bọn họ.
Khi Tề Quân Yến nhìn thấy A Nhĩ Liệt, sắc mặt của hắn rất khó coi. A Nhĩ Liệt cười rất sang sảng, nụ cười của gã khá chói mắt. Nếu như không phải vì trường hợp không thích hợp thì Tề Quân Yến thật sự muốn bước chân rời đi.
“Duệ vương điện hạ, đã lâu không găp.” Đi tới trước mặt Tề Quân Yến, A Nhĩ Liệt cung kính nói.
Gã không phải thân tử Đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-hon-quan/1355683/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.