Lâm Tiêu tất nhiên không đồng ý quan điểm của Anh vương, ông kiên định cho rằng Tề Quân Chước vô tội.
Anh vương lại nghĩ, chính là Tề Quân Chước phái nữ thích khách ám sát Tề Phàm và Ôn Diệu, lúc đầu Tề Quân Chước đã để cho nữ thích khách chạy thoát, tuyệt đối là tình nghi rắp tâm hai người, thậm chí có thể nói là giơ kiếm chỉ về phía Hoàng đế.
Tóm lại trong mắt Anh vương, Tề Quân Chước nên chịu trách nhiệm chuyện Tề Phàm và Ôn Diệu bị thương. Hai người nói qua lại như vậy, mọi người cảm thấy cả hai đều nói có lý, nhất thời cũng không biết nên đứng về phía nào.
Đám sứ thần Tây Địch A Nhĩ Liệt ngồi một bên xem kịch, thỉnh thoảng bọn họ lại liếc mắt với nhau, đều nghĩ trong hoàng cung Đại Tề thật náo nhiêt, chờ đến khi về Tây Địch có thể kể cho Quốc chủ của bọn họ nghe chuyện cười này.
Tề Quân Mộ ngồi trên cao lạnh lùng nhìn bọn họ đấu khẩu, Thẩm Niệm nhìn biểu cảm của y đã biết tâm trạng của y không tốt.
Chỉ là ngại tình thế này, hắn không cách nào khuyên giải an ủi Hoàng đế, chỉ có thể chờ sau này thầm khuyên nhủ Tề Quân Mộ.
Sau khi tranh cảm, Ôn Trác cũng đứng lên, để Hoàng đế vì Ôn Diệu làm chủ. Khi Ôn Trác nhắc tới Ôn Diệu, vành mắt cũng đỏ lên, mặc kệ Tề Quân Chước có quan hệ gì với nữ thích khách ở trước mặt, hắn cũng hận muốn giết nữ thích khách kia, hận đến mức không thể nghiền xương cốt thành bụi cô ta.
Ôn Diệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-hon-quan/1355685/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.