" Ngọc Hồng bái kiến Tứ hoàng tử điện hạ"
Trong sảnh Bách hương đang ngập trong bầu không khí xấu hổ, kỳ thật cũng do chuyện này làm cho mọi người nhất thời sửng sốt, nhờ Lâm Ngọc Hồng phản ứng nhanh nhẹn mà đứng dậy thi lễ, nàng không giống Lâm Ngọc Châu thành thành thật thật mà tự mình đứng dậy, nhân tiệm kéo Lâm Ngọc Châu đứng lên.
Chỉ trong một chớp mắt, Lâm Tịch Cận cảm giác giác mọi người thở phào nhẹ nhõm.
Lâm Ngọc Châu ôn nhu nhìn muội muội mình, trong mắt trang đầy cảm kích, tỷ muội hai người nhìn nhau tươi cười tựa hồ như đang trao đổi cái gì.
Mỹ nhân kiều diễm. Một nhu hòa, một e lệ, hình ảnh tỷ muội đứng song song cạnh nhau nhìn đẹp vô cùng.
Mọi người nhất thời hiểu ý mà cười, một màn vừa rồi lướt qua, mọi người đều áp chế nghi vấn trong lòng chỉ cho là mình hoa mắt.
Có lẽ bởi vì mình suýt nữa bị xấu mặt mà hai tỷ muội nhìn thấy Lâm Tịch Cận bình thản đứng một bên mà trong lòng bất mãn. Lâm Ngọc Châu liếc y một cái, vẻ mặt muốn nói lại thôi, mà Lâm Ngọc Hồng lại rõ ràng hừ ra tiếng, trách cứ :" Tứ đệ, vì sao không hành lễ ? Thân là người Lâm gia, tại sao lại không hiểu quy củ như vậy, có người không biết còn tưởng rằng tướng quân phủ chúng ta không có giáo dưỡng ".
Lâm Ngọc Chaua trưng giọng điệu mỉa mai nhưng trên mặt cũng không chút nào sợ hãi :" Tứ điện hạ thứ tội, Tứ đệ ta từ nhỏ thân thể không tốt, chỉ ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-doc-sung-hien-hau/783082/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.