Ngưng lại suy nghĩ của mình, Lâ! tịch Cận cố gắng áp chế tức giận tròn lòng mà thỉnh an Nhị hoàng tử, đi đến trước mặt Bát hoàng tử Triệu Cảnh Dục.
Từ khi y tiến vào bách hương thính, Triệu Cảnh Dục luôn dõi theo y, có lẽ do hắn tuổi còn nhỏ lại không có khí chất của một hoàng tử, ngược qị có một đôi mắt linh động , lúc này thấy Lâm Tịch Cận đứng trước mặt hắn liền có chút vội vàng nói: " Ngươi lớn hơn bổn cung một tuổi đúng không, tại sao lại gầy như vậy. ? Nhìn như không được ăn uống đầy đủ ".
Lời này có chút vô tư nhưng làm tất cả mọi người ở đây đều ngây người. Triệu Cảnh Dục dào dạt đắc ý mà chỉ vào Lâm Tịch Cận :" Ngươi xem ngươi đi, gầy yếu, sắc mặt lại kém , bổn cung nhìn thấy tưởng nguoiwblaf dân chạy nạn, vừa rồi nếu Lâm tiểu thư không gọi ngươi là tứ đệ thì ta đã nghĩ ngươi là một tiểu tư đi nhầm chỗ rồi. Còn có, một thân y phục của ngươi rõ ràng không hợp, haiz, nguyên lai thứ tử của phủ tướng quân đều bị đối xử kém vậy sao ? Thật đáng thương !.
Toàn bộ người trong bách hương thính im lặng như tờ, mà ngay cả Đại hoàng tử cùng Nhị hoàng tử đều không nói gì.
Bát hoàng tử rất được hoàng thượng sủng ái, mẫu phi của hắn là trưởng nữ của tế tướng, có chỗ dựa thật lớn nên hắn có thể ở nơi này nói như vậy nhưng là ngoài dự liệu của người. Dù sao cũng là một đứa nhỏ được sủng ái,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-doc-sung-hien-hau/783081/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.