Âu Dương Noãn nhanh chóng trở lại thiện phòng, phân phó Sơn Cúc lập tức mặc áo khoác cho Lâm Nguyên Hinh. Nàng kỳ quái hỏi: “Noãn Nhi, muộn thế này, muội còn muốn làm gì?”
Âu Dương Noãn thấp giọng nói: "Tần vương phái truy binh đến, chúng ta phải lập tức rời khỏi đây!”
“Để ta phân phó người đi nói với Huệ An sư thái một tiếng!”
“Không cần, ta đã bảo Tước Nhi đi thông báo rồi tìm nơi khác tránh đi!”
Âu Dương Noãn thay Lâm Nguyên Hinh khoác thêm áo choàng.
Hai người đang nói, bỗng nhiên nghe thấy bên ngoài truyền đến tiếng kim loại va chạm vào nhau. Âu Dương Tước chạy vọt vào: “Tỷ tỷ, nhanh lên, bọn họ đã vào sơn môn!”
Sơn Cúc sửng sốt, nhanh chóng dìu Lâm Nguyên Hinh chạy ra ngoài. Âu Dương Noãn vội vàng giữ lại rồi định thần hỏi: “Tước Nhi, có bao nhiêu người?”
Âu Dương Tước nhíu mày nói: "Không biết! Đệ chỉ nhìn thấy rất đông, bọn họ còn mang theo đuốc. Chắc thời gian nửa chén trà nữa sẽ đến đây!”
Lâm Nguyên Hinh kinh hoảng nói: “Chúng ta phải làm sao bây giờ?”
Âu Dương Tước trầm giọng nói: "Tỷ tỷ, vừa rồi lúc ta đi thông báo cho sư thái, ngài nói Trữ quốc am có một đường bí mật nối thẳng xuống núi. Mau đi theo ta!”
Âu Dương Noãn gật gật đầu, lập tức giúp đỡ Lâm Nguyên Hinh chạy ra bên ngoài.
Trong đêm dài, khí lạnh giá rét tràn ngập. Vừa ra cửa liền nghe tiếng khóc la cùng tiếng binh khí từ bốn phương tám hướng vang tới, nhưng không cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-cao-mon-dich-nu/2100090/chuong-236.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.