Trong mắt Lâm Nguyên Hinh nổi lên cảm động, lập tức lại bi thương: “Nhưng Thái tử phi thật sự rất cố chấp. Nói thế nào cũng không chịu rời đi cùng chúng ta….”
Có Tiếu Trọng Hoa, Thái tử sớm muộn gì cũng sẽ rời kinh đô. Đến lúc đó Thái tử phi sẽ trở thành gánh nặng.
Ai chạy trốn lại còn mang theo một nữ nhân yếu đuối chứ? Thái tử dù có đa tình, cũng vẫn là một chính khách, trong thời điểm mấu chốt có thể bỏ qua Thái tử phi.
Điểm này chắc chắn Thái tử phi cũng biết, nhưng vẫn kiên quyết ở lại. Không thể nhìn Thái tử phi bề ngoài yếu ớt, nhưng trên thực tế lại là người chân chính yêu Thái tử.
Nhưng Thái tử lại vẫn mãi nghĩ về Lâm Uyển Thanh đã mất, bên cạnh lại đầy mỹ nhân vây quanh liền không biết quý trọng người trước mắt….
Âu Dương Noãn thở dài, nói: "Hành động của Thái tử phi trong mắt chúng ta là cố chấp nhưng đối với bản thân lại là kiên trì. Trên đời này nếu có một người biết rõ người nào đó không để ý đến mình nhưng cũng muốn mang ngươi đến đây, thì cũng coi như không đến!”
Nói tới đây, nàng đột nhiên sửng sốt, tựa hồ như nhớ đến ai đó. Nhưng ý niệm này vừa hiện lên, đã bị nàng áp xuống.
Ngược lại nàng cân nhắc, Tiếu Trọng Hoa lần này xuất kinh, nhất định sẽ mang theo Thái tử. Dù sao Hoàng trưởng tôn cũng chỉ là hoàng tôn, không phải là Thái tử danh chính ngôn thuận. Có Thái tử vung tay hô một tiếng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-cao-mon-dich-nu/2100089/chuong-235.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.