Lâm thị trở lạiPhúc thụy viện của mình, không đợi khuôn mặt xanh mét của Âu Dương Trìphát tác, Vương mama đã mang tất cả gia nô trong phòng đều đuổi rangoài, Lâm thị nức nở một tiếng liền quỳ xuống trước mặt hắn, sắc mặtkiên quyết: ”Lão gia, hôm nay là lỗi của thiếp, thiếp đã chọc giận lãophu nhân!”
Âu Dương Trì bất chấp có Âu Dương Khả ở đây, quát lạnh nói: ”Ngươi cũng biết sai rồi sao? Thường ngày không lo quản thúc bọnhạ nhân, bây giờ nói những lời này thì có ích gì!”
Lâm thị nước mắt như mưa, thất thanh nói: ”Trì lang, người muốn trách thiếp, thiếp nhận!” Thanh âm bà ta buồn bã.
Âu Dương Trì nhẹ chấn động, nhưng ánh mắt vẫn còn oán hận: ”Ngươi có cáigì tốt mà nhận? Chẳng lẽ tất cả hạ nhân trong viện Tước nhi đều oan uổng ngươi sao!” Hiện tại nghĩ lại, ngày đó Tước nhi xảy ra chuyện ở hoaviên, Lâm thị đúng là không có khả năng thoát được liên quan.
Lâm thị nhẹ nhàng lau nước mắt, vừa than thở vừa nói: ”Lão phu nhân làmviệc, thiếp không dám xen vào, nhưng chàng cũng phải cho thiếp giảithích chứ! Mấy năm trước, khi thiếp mới bước chân vào Âu Dương gia, cácnha đầu mama trong phủ đều xôn xao nghị luận sau lưng, nói thiếp chỉ làmột thứ nữ lại dám thay thế tỷ tỷ, chiếm đoạt vị trí vốn thuộc về tỷ ấy. Tước nhi không biết là đã nghe được những lời này ở đâu, vẫn thường đối xử lạnh nhạt với thiếp, bất quá thiếp chỉ nghĩ là do một vài hạ nhânkhông hiểu chuyện nên nói linh tinh vài câu. Tước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-cao-mon-dich-nu/2099864/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.