Sắc mặt Lâm thị thậpphần khó coi, trong lòng thầm hận không thôi, lúc này Âu Dương Noãn mớichậm rãi đứng lên, thấp giọng nói:”Phụ thân đừng trách mẫu thân, nói cho cùng mẫu thân cũng thể quản hết mọi việc trong nhà, Tước nhi hắn…haizzzzzz, nói đến chuyện này cũng tại hạ nhân trong viện đệ đệ khôngtốt, lần trước đệ ấy gặp chuyện không may cũng do không có người trôngcoi, hiện tại lại chậm trễ hầu hạ lão phu nhân, thân làm trưởng tỷ conđây cũng không tránh được tội…”
Lời này là có ba tầng ý tứ: Thứnhất, Tước nhi không phải Lâm thị sinh ra làm sao có thể chăm sóc tốt?Thứ hai, Âu Dương Tước lần trước gặp chuyện cũng là do hạ nhân trongviện sơ sót, Lâm thị tội càng thêm tội, nói chính xác hơn là người dụngtâm kín đáo. Thứ ba, Âu Dương Noãn thân là tỷ tỷ ruột của Tước nhi, Lâmthị cũng không lưu tâm hơn lại còn bất đồng với nàng.
Âu DươngTrì liền liên tưởng, nhất thời nổi lên nghi ngờ, hung hăng trừng mắt với Lâm thị, Lý thị ngồi ở trên liếc nhìn con dâu, khóe miệng hiện lên mộttia cười lạnh, cuối cùng lên tiếng: ”Noãn nhi nay cũng đã lớn rồi, bắtđầu từ hôm nay mọi việc trong viện này giao cho nó đi. Nó cũng phải họccách quản lý gia đình một chút.”
Âu Dương Trì lập tức phụ họa: ”Mẫu thân nói phải!”
Thời điểm rời đi, Lâm thị lảo đảo bước không vững thiếu chút nữa là ngã sấpxuống, Âu Dương Noãn liền tiến lên đỡ lấy: ”Mẫu thân, cẩn thận chút!”
Mặt Âu Dương Khả biến sắc nhìn chằm chằm Âu Dương Noãn, nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-cao-mon-dich-nu/2099863/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.