Lý thị rất nhanhđã cùng mọi người bước tới, bà đi vào trong phòng ngồi xuống. Thanhphong trong chốc lát đã dâng trà cùng điểm tâm lên, quản sự viện Tínmama đứng một bên xấu hổ cười lấy lòng. Trương mama không phụ sự tínnhiệm, nhanh chóng đem hết những tình huống mình đã thấy nói rất rõràng, Lâm thị nghe xong nhất thời trên người đổ mồ hôi lạnh. Âu DươngTước bất quá chỉ là một tiểu hài tử, Âu Dương Noãn trước nay đều nghelời Lâm thị, hiện nay đa số người trong Tùng trúc viện là người của bàta, hơn nữa còn cố ý hạ lệnh nên những hạ nhân ở đây không chỉ có chậmtrễ cùng chây lười mà con rất vênh váo, tự đắc. Ngày thường, lão phunhân ở trong viện căn bản không biết được, hôm nay nếu không phải tạinha đầu Âu Dương Noãn chết tiệt kia…
Thần sắc Lý thị hiện lên vẻbất ngờ, đem ly trà trên bàn ném xuống thật mạnh, trầm giọng nói:”Nhađầu trong viện này chết hết ở đâu rồi, sao lại để một gã sai vặt ở đâydâng trà!”
Việc này càng lúc càng loạn, Tín mama là người phunhân trước để lại hầu hạ cho con mình, thực sự cũng rất trung thành vàtận tâm, nhưng nay tuổi đã lớn, lại bị Lâm thị cố ý chèn ép, đại tiểuthư nhu nhược lại tín nhiệm kế phu nhân, đại thiếu gia lại là đứa trẻnghịch ngợm, bà căn bản cũng không quản được, nản lòng thoái chí quyếtđịnh mặc kệ, phần lớn thời gian chỉ mắt nhắm mắt mở, Tùng trúc viện nhất thời không có quy củ, phía dưới các tiểu nha hoàn học theo, không phảiđi chơi thì cũng đến biệt viện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-cao-mon-dich-nu/2099862/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.