Chỉ nhìn thấy ÂuDương Khả mỉm cười thản nhiên bước lên, từ cái khay trong tay của nhahoàn bên cạnh, mười ngón tay như cánh hoa sen ngọc ngà đón lấy chèn trà, cười nói:”Tổ mẫu, đây là nước trên núi Vân sơn do mây mù kết thành,trơn bóng, rất tốt cho yết hầu của người!” Nói xong liền dâng lên Lýthị, Trương mama bên người lão phu nhân liền đón lấy.
Nàng ta vôcùng tự nhiên đi tới bên người Âu Dương Noãn ngồi xuống, cười thật chânthành:”Tách trà này được dùng nước suối từ Ngọc Sơn Tuyền mới đượcchuyển tới ngày hôm qua, được đun trên lửa nhỏ, bên trong cho thêm hoalài, trộn lẫn vào nhau trong một chung trà, vừa có hương trà lại cóhương hoa. Tỷ tỷ, lát nữa muội cũng sẽ mang qua cho tỷ một ít, tỷ muộita cùng nhau thưởng thức!”
Thấy nàng ta làm như vậy, Âu DươngNoãn mỉm cười, gật đầu nói:” Muội muội thật là có tâm!”. Nếu là trướcđây, nàng nhất định cảm thấy Âu Dương Khả là thật tâm kính trọng tỷ tỷ,chuyện gì cũng suy nghĩ cho nàng. Hiện tại đã qua một đời, nàng mới phát hiện người ta căn bản là dụng tâm kín đáo, vừa lấy lòng được Lý thị,lại ở trước mặt mọi người thể hiện tình cảm tỷ muội thân thiết giả dối,tuổi còn nhỏ nhưng lòng dạ cũng giống Lâm thị, tâm tư sâu xa.
Quả nhiên, Lý thị uống một ngụm trà, mỉm cười nói:”Xem con kìa, ta nóikhông cần, con không nên đi, trời lạnh như vậy, đáng thương cho tấm lòng hiếu thuận của con!”
Trương mama đứng bên cạnh cũng cười nói:”Đúng vậy, nhị tiểu thư thật là hiếu thuận, lão phu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-cao-mon-dich-nu/2099861/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.