Việc Âu Dương Noãn bị thương vì rơi xuống nước gây huyên náo khá lớn, khôngriêng gì Lâm thị, ngay cả Âu Dương Trì cũng đến xem một hồi. Đối với phụ thân này, tâm tình của Âu Dương Noãn thập phần phức tạp, lúc trướcPhương mama tìm mọi cách cầu cứu, hắn đối với nữ nhi thân sinh lại chẳng quan tâm, ở trong lòng hắn nữ nhi này đối với Âu Dương gia là sỉ nhục,hận không thể làm nàng lập tức biến mất. Bất quá điều này cũng không kỳquái, Lâm thị không dấu vết tìm mọi cách ly gián, bản thân chưa từngthân cận phụ thân, nếu có cũng chỉ là bất hòa cùng sợ hãi.
“Phụ thân, nữ nhi bất hiếu, lại để người phải tự mình đến thăm!” Âu Dương Noãn mỉm cười, bộ dáng nhu thuận đáng yêu.
Âu Dương Trì nhìn đại nữ nhi, chỉ thấy mặt nàng cùng mẫu thân nàng giốngnhau như đúc, mắt trong như nước trên núi cao, lờ mờ qua nàng nhìn thấythê tử trước khi mất. Bỗng nhiên nhớ tới lúc trước, khi nàng mới ra đời, chính mình cũng từng ôm lấy nàng vỗ về, nhưng từ sau khi thê tử quađời, phu nhân mới vào cửa, nữ nhi này lại cùng mình không quá thânthiết, lớn lên liền xa lánh thậm chỉ cảm thấy nàng còn không bằng Khảnhi hoạt bát lanh lợi. Nay thấy Âu Dương Noãn đổ bệnh, thân thể yếu ớtđáng thương, rốt cục cũng là cốt nhục thân sinh, lại cứu trưởng tử củamình, trong lòng sinh ra một cỗ yêu thương, liền hòa ái mỉm cười:” Nhađầu ngốc này, biết con nóng vội cứu Tước nhi, nhưng cũng phải quan tâmđến bản thân mình, con bị bệnh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-cao-mon-dich-nu/2099860/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.