Âu Dương Noãn nhẹ nhàng mở cửa sổ ra, nhìn bên ngoài, chỉ thấy cây vạn tuế trong viện nở hoa rất ngạo nghễ, hoa có hình trụ tròn, giống như tim đèn bình thường, đóa hoa tầng tầng lớp lớp, vàng tươi trông rất đẹp mắt. Hôm nay nàng mượn cây vạn tuế này đưa tổ mẫu tới, là vì muốn có được một chút quyền lực từ trong tay người, đồng thời làm cho tổ mẫu cùng phụ thân đối với Lâm thị sinh ra bất mãn, bây giờ xem ra là cũng đã có được hiệu quả tốt.
Âu Dương Tước từ xa đã chạy tới, nói: ”Tỷ tỷ không cần tức giận, vì bọn tiểu nhân này thật không đáng!”
Âu Dương Noãn mỉm cười: ”Tỷ cho tới bây giờ cũng không vì bọn họ mà phải tức giận. Tước nhi, tỷ tỷ hôm nay xử trí những người này là để cho đệ xem, chính là hy vọng đệ hiểu được, mặc kệ bọn hạ nhân có làm càn như thế nào thì cũng chỉ là nô tài, chỉ cần chủ tử nói một câu là có thể quyết định sinh tử của bọn họ. Trong tay đệ có quyền lực, ai cũng đều phải sợ hãi, nhưng nếu đệ quá mức khoan dung cùng lương thiện, sẽ làm cho những người này đều được nước leo lên đầu, dần dần đệ từ chủ tử liền biến thành nô tài, bất tri bất giác sẽ bị bọn họ dắt mũi!”
“Vâng!” Âu Dương Tước chăm chú nghe, cái hiểu cái không.
Dùng thủ đoạn như vậy để xử lý mấy hạ nhân kia là do kiếp trước Âu Dương Noãn không làm được. Năm xưa nàng đôn hậu lương thiện, thương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-cao-mon-dich-nu/2099865/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.