Rất nhanh tàu đã đến ga, Cổ Tiểu Nguyệt vội vàng đi đến nơi mà Tôn Văn Nghiễm viết trong thư.
Nhìn bộ dạng thoải mái của Cổ Tiểu Nguyệt, Lý Quang Hoa cảm thấy quyết định của mình là chính xác. Mấy năm nay Cổ Tiểu Nguyệt gả cho anh cũng chưa bao giờ tươi cười, chứ đừng nói đến thoải mái như vậy.
Lý Quang Hoa có cảm giác mình không nhìn thấy bất cứ ai, bất luận chuyện gì, chỉ chết lặng dõi theo bóng dáng của người mà anh yêu. Nhìn Cổ Tiểu Nguyệt cách mình ngày càng xa, tim Lý Quang Hoa như rớt xuống, giờ phút này người đang đứng trên đường đây giống như một cái xác không hồn.
Tìm được nhà hàng như trong thư đã nói, Cổ Tiểu Nguyệt vui vẻ lắm. Bây giờ đã là hơn tám giờ tối, khoảng cách từ thôn Miêu Thạch đến chỗ Tôn Văn Nghiễm cũng mất hơn mười tiếng ngồi tàu.
Trong người Cổ Tiểu Nguyệt không có đồng nào, từ sáng đến giờ cũng chưa ăn chút gì. Tiến vào nhà hàng, ngửi thấy mùi thức ăn. Bụng Cổ Tiểu Nguyệt sôi ục ục. Bây giờ cô mới nhận ra một ngày rồi mình cũng chưa ăn cơm.
Không nhìn thấy người ngày nhớ đêm mong, Cổ Tiểu Nguyệt hơi thất vọng, lại hơi sốt sắng. Nhưng trong lòng thì luôn an ủi mình, Tôn Văn Nghiễm chỉ đến trễ một chút, anh ta nhất định sẽ đến, cô phải đợi!
Từ chối lời đệ nghị bưng thức ăn lên của nhân viên phục vụ, Cổ Tiểu Nguyệt chỉ nói một tiếng, sau đó ngồi xuống bàn bên cạnh cửa sổ mong đợi Tôn Văn Nghiễm. Chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-1973-song-lai-nam-1973/2714440/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.