Khóc lóc chạy về phòng, Trần Tú Mai càng nghĩ càng thấy tủi thân, càng nghĩ càng thêm hận Cổ Tiểu Nguyệt. Cô lau nước mắt, vẫn có ý định phải đi nhìn Tôn Văn Nghiễm, nhất định không thể để anh ta ở cùng với con tiện nhân kia!
Chỉnh sửa lại đầu tóc, Trần Tú Mai mang ý chí chiến đấu sôi sục đi ra cửa! Vừa lúc gặp phải Tôn Văn Nghiễm đang hồn bay phách lạc.
Trần Tú Mai nhìn bộ dáng Tôn Văn Nghiễm thì biết rằng Cổ Tiểu Nguyệt không xiêu lòng trước sự nịnh nọt của Tôn Văn Nghiễm, nên trong lòng rất vui vẻ, biết rằng mình vẫn còn cơ hội.
Nâng lên nụ cười dịu dàng, bước ra ngoài đón, nhẹ nhàng nói: “Văn Nghiễm, vừa rồi em kích động quá! Cũng vì quá thích anh, nên nhìn anh đối xử tốt với cô gái khác như vậy trong lòng em rất khổ sở, không kiềm chế được nên mới phát giận. Thực ra em không phải là người như vậy, anh có thể bỏ qua thái độ vừa rồi của em không!”
Tôn Văn Nghiễm nhìn cô gái tước mặt đang làm ra bộ dáng đáng thương, mặcd ù trong lòng khinh thương nhưng hắn lại có cảm giác thỏa mãn biến thái. Lòng tin lại trở về, hắn tin rằng chỉ là do Cổ Tiểu Nguyệt tạm thời chưa nhìn ra điểm tốt của hắn, chỉ cần ở chung lâi ngày, nhất định Cổ Tiểu Nguyệt cũng sẽ một lòng một dạ với hắn như Trần Tú Mai.
Tôn Văn Nghiễm luôn rất kiêu ngạo, hắn cho rằng mình lớn lên đẹp trai, lại lịch sự nhã nhặn, nên bất kỳ người con gái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-1973-song-lai-nam-1973/2714439/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.