Cậu ấy bây giờ không phải là bạn trai của con.
Nhưng sau này chưa chắc vẫn thế.
Thẩm Trạch Nhiên cũng có thể "thăng quan tiến chức" mà!
Bận bịu cả ngày, cuối cùng cũng chuẩn bị xong bữa cơm tất niên đêm ba mươi Tết.
Trừ bát sủi cảo tối qua hai bố con cô gói ra, thức ăn mẹ cô nấu lúc nào cũng ngon.
Ninh Khả Ngọc nhìn quanh một vòng, hồi lâu ấp úng nói với Thư Nhan:
"Mẹ."
Thư Nhan đang ép nước hoa quả, sẵn tiện trả lời:
"Làm sao thế? Lại muốn xin xỏ gì có đúng không?"
Ninh Khả Ngọc phủ nhận: "Con không có. Sao mẹ lại nghĩ con gái mẹ như vậy chứ?"
Thư Nhan cười, không nói gì.
Cô ngập ngừng một chút, cười hì hì: "Nhưng mà, có một chuyện con muốn trưng cầu ý kiến của mẹ."
Bà quá hiểu con gái của mình nên chẳng có gì lấy làm bất ngờ.
Ninh Hoài đang ngồi ở sô pha cũng cười lên mấy tiếng, sau đó tắt truyền hình lắng nghe lời cô sắp nói.
"Con muốn đưa một người bạn đến nhà chúng ta ăn cơm tất niên."
Hai vợ chồng nọ trố mắt nhìn nhau.
Còn tưởng mình đang nghe lầm.
Ninh Hoài là người phản ứng trước: "Ninh Khả Ngọc, con mới học lớp mười đã dẫn bạn trai về nhà?"
Biết ngay thế nào cũng là tình huống này.
Ninh Khả Ngọc xua tay, cố gắng giải thích: "Đúng là bạn trai, nhưng không phải là bạn trai."
Thư Nhan như muốn bốc hỏa trong nhà bếp.
Bà cầm theo cây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-ran-hom-nay-co-vi-ngot/2728533/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.