Sinh nhật, Ninh Khả Ngọc tặng tôi một con gấu bông.
Cô ấy nói tôi rất giống nó.
Giống sao?
Thôi được, Ninh Khả Ngọc nói giống thì chính là giống.
_Thẩm Trạch Nhiên_
Sau kỳ kiểm tra tháng.
Ninh Khả Ngọc và Thẩm Trạch Nhiên cùng một số học sinh khác của trường tham gia cuộc thi học sinh giỏi ở thành phố F.
Cuộc thi diễn ra trong ba giờ đồng hồ.
Thời gian đã trôi qua phân nửa.
Ninh Khả Ngọc chăm chú với phần thi, ngòi bút không ngừng bay lượn trên giấy.
"Thưa thầy, em xin thêm giấy làm bài.", Ninh Khả Ngọc giơ tay lên, mọi người đều dừng lại, liếc nhìn qua cô.
Lần này là lần thứ tư.
Ninh Khả Ngọc đã thành công gây ra đòn áp lực dành cho đối thủ.
Cô cũng cảm thấy mình đã làm rất tốt.
Khi ra khỏi phòng thi đã là chuyện của một tiếng ba mươi phút sau.
Ninh Khả Ngọc bước đi, nhìn đồng hồ điện thoại.
Trong đầu thầm nghĩ, giờ này chắc là Thẩm Trạch Nhiên cũng đã thi xong.
Chẳng biết anh có làm được bài hay không?
Chắc chắn là rất thuận lợi rồi.
Vì anh chính là A Nhiên của cô mà.
Ninh Khả Ngọc vừa định gọi điện, thì đã thấy thiếu niên thân quen đứng trước mặt.
Thẩm Trạch Nhiên trông thái độ bất ngờ của cô, khóe môi khẽ cong lên.
Chân dài đi thêm vài bước.
Ninh Khả Ngọc cũng đồng thời chạy đến.
"A Nhiên, cậu thi sao rồi? Làm bài có ổn không?"
Đôi mắt cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-ran-hom-nay-co-vi-ngot/2728481/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.