🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Lúc đó rời đi, tôi nói đùa với Tiểu Thu rằng, chắc sẽ không bao giờ quay lại nơi này nữa.



Thực tế chứng minh, nói trước bước không qua.



Tôi lại bị bệ/nh rồi.



Nam Thành chỉ có mùa đông là hanh khô một chút, những năm trước trời đều mưa lạnh cóng, nhưng năm nay lại lần đầu tiên có tuyết rơi.



Lúc các bác sĩ và y tá tám chuyện, nói, “Năm nay là mùa đông lạnh, chậc chậc, khí hậu trái đất càng ngày càng không thích hợp cho con người sinh tồn nữa rồi.”



Sắp đến Tết rồi, cành cây ngoài cửa sổ trơ trụi, chẳng còn một cái lá nào.



Tôi áp mặt vào kính cửa sổ, thở ra tạo thành một lớp hơi nước đọng trên mặt kính.



“Dưới lầu có người.”



“Ngày nào anh ấy cũng đứng ở đó, không thấy lạnh à?”



Tiểu Thu cầm một ly sữa nóng, mặt không chút thay đổi đi đến chỗ tôi, “Ồ, vậy sao? Chắc là không lạnh đâu.”



Gần đây tâm trạng của cậu ấy không được tốt lắm.



Đến bác sĩ Giang cũng vậy.



Cho nên bây giờ ngày nào tôi cũng phải cẩn thận dè dặt, sợ làm phật lòng họ.



Tiểu Thu đột nhiên ngừng lại, hình như ý thức được bản thân làm tôi sợ nên đã dịu giọng lại.



“Uống sữa đi, một tiếng sau hẵng uống thu/ốc. Bác sĩ Giang bảo tối nay định dẫn cậu đi đắp người tuyết đấy.”



Tôi lại nhìn người đó thêm vài lần nữa, cảm thấy có hơi quen mắt…



Tiểu Thu kéo rèm lại, “Đừng nhìn nữa, cẩn thận m/ù mắt đấy.”



Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-phung/2889233/chuong-10.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Trùng Phùng
Chương 10
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.